[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2304: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Ba Xuyên Không 5

Chương 2304: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Ba Xuyên Không 5Chương 2304: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Ba Xuyên Không 5
Nơi cô ấy dẫn Thẩm Mỹ Vân tới là nhà xưởng Từ, cũng chính là nơi Thẩm Mỹ Vân mua quần áo nam lần trước.
Cao Dung người còn chưa đến, giọng đã truyền tới: "Lão Từ, khách tới, mau ra đón khách."
Nói đến đây, Thẩm Mỹ Vân nhịn không được mà cười, Cao Dung người này lời nói rất thú vị, thường xuyên khiến người ta dở khóc dở cười.
Diêu Chí Anh ở bên cạnh cũng che mặt cười.
Giọng nói của Cao Dung vang lên, một lát sau Lão Tùy liền đi ra: "Cao Dung à, cô đưa ai đến vậy?"
Đến khi nhìn thấy người đằng sau Cao Dung, Lão Tùy lập tức nở nụ cười: "Là cô chủ Thẩm đó à."
Cô chủ Thẩm và ông chủ Kim đều là ông chủ lớn của họ.
"Có điều, vị này là?"
Xưởng quần áo của anh ta nhỏ hơn một chút so với xưởng của Cao Dung.
Cao Dung giới thiệu: "Đây là ý trung nhân của ông chủ Kim, Diêu Chí Anh."
Mấy người Thẩm Mỹ Vân ừm một tiếng, sau khi vào, Cao Dung đi bên cạnh lập tức đi thẳng vào vấn đề: "Lần trước tôi bảo anh làm cái áo khoác bông nhí ấy, anh làm được bao nhiêu cái rồi?"
"Đi thôi đi thôi, vào nhà xưởng rồi nói tiếp."
Lão Tùy lập tức bắt tay nói: "Vinh hạnh được gặp cô."
Lão Tùy tính toán một lượt: "Được khoảng một nghìn hai trăm cái rồi, chỉ là bông vải vẫn chưa dùng hết."
Anh ta nhìn sang Diêu Chí Anh.
Lão Tùy chủ yếu bán quần áo nam và quần áo mùa đông, cho nên ở đây có khá nhiều kiểu dáng, khi nghe Thẩm Mỹ Vân hỏi, liền trực tiếp đưa họ nhà xưởng phía trước.
Cộng vào cũng được không ít.
"Vậy còn kiểu dáng nào khác không?"
Thẩm Mỹ Vân: " Một nghìn hai thì một nghìn hai, tôi và Diêu Chí Anh mỗi người lấy sáu trăm cái."
Thẩm Mỹ Vân cầm lên nhìn, quả nhiên rất ấm áp, bên trong có lớp nhung lông chồn sờ vào rất thoải mái.
Thẩm Mỹ Vân: "Cho tôi xem cả hai đi."
Lão Tùy bèn lấy ra vài mẫu: "Cô xem, đây là kiểu dáng nam giới được ưa chuộng nhất của chúng tôi, áo khoác bên trong có một lớp nhung bằng lông chồn, mặc liền còn ấm hơn áo choàng."
"Không biết cô muốn kiểu dáng cho nam hay nữ?"
Phản ứng đầu tiên của cô là mua một chiếc cho bố cô, chú cô, bố chồng và Quý Trường Thanh mỗi người một cái, áo này mặc vào sẽ rất thoải mái.
Anh ta không lấy hàng kém chất lượng ra cho Thẩm Mỹ Vân xem, mấy cái lấy ra căn bản đều là những cái tốt nhất trong xưởng.
Giá này thật sự đắt, còn đắt hơn cả áo khoác bông hoa nhí kia.
"Cái này hơi đắt một chút, một cái ba mươi hai tệ."
Cô sờ sờ đường kim mũi chỉ, quả thật là rất tốt.
Sợ Thẩm Mỹ Vân cho rằng giá đắt, Lão Tùy giải thích: " Cái này chủ yếu là do nhung lông chồn, lúc đến phương Bắc mua, tổng cộng cũng chẳng mua được bao nhiêu."
"Cái này bao nhiêu tiền?"
Thẩm Mỹ Vân cầm chiếc áo khoác nhung lông chồn này trên tay, sờ đi sờ lại, cô đoán chừng chiếc áo này cũng không kém gì thị trường áo khoác hoa nhí.
Bởi vì ở Bắc Kinh bên kia chô chưa từng thấy kiểu dáng áo này. Cô lập tức mạnh dạn hỏi: "Hiện giờ anh có bao nhiêu cái?"
Điều này khiến Lão Tùy bối rối.
"Cô muốn bao nhiêu cái?"
Thẩm Mỹ Vân ướm thử: "Ba trăm cái?"
Lão Tùy: "..."
Anh ta lắc đầu: "Tôi không có nhiều như vậy đâu, trước mắt công vào cũng chỉ mới có hơn năm trăm sáu mươi cái."
Đây là đã dùng rất nhiều nhung lông chồn rồi, chỉ có điều đây là nhung lông chồn giả, về phần kỹ thuật lấy ra từ đâu, anh ta chưa từng nói cho ai biết.
Đương nhiên, đất mới là lí do vì sao xưởng quần áo nam của Lão Tùy có thể tồn tại lâu như vậy.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy thì lấy năm trăm cái đi."
Cô đang định nói lấy hết, thì mới nhận ra Diêu Chí Anh vẫn còn ở đây, cô lập tức lúng túng hỏi: "Chí Anh, chị muốn lấy bao nhiêu cái?"
Diêu Chí Anh cũng thích chiếc áo khoác lông chồn này, nhưng cô ấy thấy giá cao quá, giá nhập đã hơn ba mươi, nếu bán thì ít nhất cũng phải sáu mươi tệ rồi.
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận