[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 769: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 6

Chương 769: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 6Chương 769: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 6
"Cho nên, cháu có thể lựa chọn lý tưởng hoài bão của mình, muốn đi nhập đội xuống thôn quê thì có thể đi ngay, sau này khi có chuyện xảy ra, cháu muốn trở lại, chỉ cần gửi một cái điện báo, hoặc một cú điện thoại, thì sẽ có người giải quyết cho cháu, thậm chí sau khi về đến nhà, không có ai ép buộc cháu phải đi làm bất cứ chuyện gì, ngược lại cả nhà đều chăm sóc cho cháu, thận trọng đối đãi với cháu."
"Cháu muốn đến chùa, vậy thì cứ đi, cho dù trong tình huống cực kỳ căng thẳng này, cho dù là người nhà họ Quý đều biết, cháu đến chùa rất có khả nắng sẽ liên lụy đến bọn họ, nhưng mà bọn họ cũng sẽ không có ai lên tiếng, bọn họ đang dùng phương thức riêng của mình để tác thành cho cháu, để yêu thương cháu."
"Quý Minh Viễn, có thể cháu không cảm nhận được, nhưng mà cháu không thể nói, cái nhà này sinh hoạt không được tốt, không thể dung túng cho cháu."
Bởi vì, khi cậu ta nói ra những lời đó, sẽ trở thành người không có lương tâm.
Quý Minh Viễn há hốc mồm, cậu ta cảm thấy có chút thống khổ: "Chú, những điều mà chú nói cháu đều biết, nhưng mà —— "
"Không có nhưng mà."
Quý Trường Tranh ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Ông bà nội đều yêu thương cháu, đều kiêu ngạo vì cháu, ba cháu thương cháu, cháu có biết tại sao ba cháu lại liều mạng làm việc như vậy không? Là vì chống đỡ cho nhà họ Quý, đương nhiên quan trọng hơn chính là thời điểm ở tương lai khi giao nhà họ Quý vào trong tay của cháu, thì đó là một nhà họ Quý hoàn chỉnh."
"Cháu có thể dễ dàng tiếp quản nhà họ Quý, còn mẹ của cháu, đương nhiên sẽ yêu thương những đứa con của mình, Quý Minh Viễn năm nay cháu đã mười tám, mười chín tuổi, cháu không phải chỉ mới tám chín tuổi, lấy tâm trí và năng lực của cháu, thì cháu phải ở bên ngoài đi chiến đầu với các bác, các chú, chứ không phải ở trong cái nhà nhỏ bé này, hao tổn tất cả sức lực của bản thân."
Cả hai đời cậu ta dường như đều thấy quấn quít về chuyện này. Nhưng có phải như vậy hay không.
Nghe xong lời của chú nhỏ.
Nhà họ Quý thoải mái tự do, mỗi một người đều sử dụng cách riêng của mình để yêu thương Quý Minh Viễn, nhưng mà dường như Quý Minh Viễn không cảm nhận được.
Mỗi người ở nhà họ Quý đều không phải như thế.
Quý Minh Viễn rơi vào yên lặng, cậu ta lảo đảo nói: 'Bọn họ yêu cháu sao?"
Nếu như người nhà này là người xấu, là những người nhà cực phẩm hút máu cậu ta, vậy thì sẽ khiến cho cậu ta hao tổn hết cả tâm trí.
Nhớ không?
"Nếu như bọn họ không thương cháu, cháu có thể dễ như trở bàn tay đi xuống thôn quê như vậy sao? Cháu có thể dễ như trở bàn tay mà quay trở lại? Cháu có thể ở thời điểm này đi chùa ở một lần cả ba tháng?"
"Minh Viễn, từ nhỏ chú đã dạy cháu, làm người hay làm việc chúng ta đều phải hình xem tổng thể sự việc, cháu nhớ không?"
Quý Trường Tranh: "Cháu cảm thấy thế nào?"
Lần này, Quý Minh Viễn gật đầu một cái.
Cậu ta lắc đầu một cái.
"Vậy bây giờ cháu nhớ được không?"
Nếu như Quý Minh Viễn nhớ, cũng sẽ không có một kết quả như thế.
"Vậy được."
Trước lúc này, Quý Minh Viễn chỉ là đoá hoa trong nhà kính.
Chờ đến khi cậu ta ăn bên ngoài khổ, thì sẽ không cảm thấy nhà, những chuyện gia đình này, có thể ảnh hưởng cậu ta đến độ phải chết nữa.
"Chú nói, cháu đi Tây Bắc cảm nhận các chiến sĩ bảo vệ biên cương là như thế nào." Câu này vừa dứt đã khiến cho Quý Minh Viễn sững sốt một chút: "Chú nói cái gì?"
Khi điều kiện gian khổ, khi cuộc sống khốn đốn, sau khi thấy nhiều sự khổ ải của nhân dân, thì Quý Minh Viễn mới có thể thật sự trưởng thành.
Quý Trường Tranh từ trên ghế đá trong chòi đứng dậy, nói: "Cháu đi Tây Bắc đi."
Quý Minh Viễn còn do dự.
Đáng tiếc, Quý Trường Tranh không cho cậu ta thời gian để do dự: "Ngày mai sẽ đi, đi ba năm."
Ba năm sau Quý Minh Viễn chắc chắn sẽ trở thành một Quý Minh Viễn hoàn toàn khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận