[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 558: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 2

Chương 558: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 2Chương 558: Ngày Thứ Năm Mươi Chín Xuyên Không 2
Mà dường như Quý Trường Tranh cũng nhận ra điều này, cho nên một tay của anh nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Thẩm Mỹ Vân, mà sức lực cũng dần tăng lên, lúc đầu thì đỡ lúc sau thì bóp eo.
"Mỹ Vân, ôm anh.”
"Ôm anh đi."
Giọng nói cũng mang theo vài phần dục vọng, trong giọng nói khàn khàn của anh có một cảm giác khó tả.
Thẩm Mỹ Vân giống như là một con cá mắc cạn, vụng về mà dựa vào người anh, cố gắng tìm điểm chống đỡ,
Nhưng rất khó, bức tường lạnh lão ở phía sau lưng, cơ thể nóng bỏng ở phía trước, mặt đất trơn trượt ở dưới chân, cô không kìm lòng nỗi mà giơ tay lên, ôm lấy cổ Quý Trường Tranh, run rẩy mà áp sát lại gần trước ngực anh.
Có lẽ là cảm nhận được động tác của cô. Quý Trường Tranh hơi dừng lại một chút, cúi đầu nhìn xuống.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt quyến rũ như tơ.
Cảnh tượng đang rất nồng nhiệt, đột nhiên bị một chậu nước lạnh dội xuống.
Điều này khiến cho Quý Trường Tranh như mất hồn, máu trên người anh bắt đầu chảy ngược, đang ồn ào náo động, kêu la.
Quý Trường Tranh có chút thô bạo tiến về phía trước, dường như là gấp đến độ mà đầu chảy đầy mồ hôi,"Tìm không thấy."
Quần áo bị cởi ra, rơi xuống trên mặt đất.
Dưới sự thúc giục, anh nhanh chóng chiếm đóng thành trì.
"Tìm không thấy chỗ."
Câu dẫn lòng người. Anh cắn cằm cô.
Nên không có gì ngạc nhiên khi không tìm thấy chỗ.
Lúc cô cười, Quý Trường Tranh có chút xấu hổ buồn bực nói: 'Mỹ Vân, không được cười."
Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng, nhưng lại quên mất, Quý Trường Tranh còn non lắm.
Nhưng không ngờ, lại là như này.
"Không cho cười."
Thẩm Mỹ Vân cũng không muốn cười, nhưng biểu hiện thường ngày của Quý Trường Tranh, như là một bậc thầy trong tình trường.
Hung dữ mà uy hiếp.
Đến chỗ vào cũng không biết.
Mặc dù không có thời gian để mặc quần áo, đứng trong không khí lạnh lẽo này, Thẩm Mỹ Vân cảm thấy mình sắp chết cóng vì lạnh.
Trước đó cô đang tắm, đột nhiên mất điện, làm gián đoạn quá trình tắm rửa, nhưng trên người vẫn có nước, nước nóng trước đó đã biến thành nước lạnh.
Tháng ba, mặc dù nhiệt độ đã tăng lên một ít, nhưng khi vào ban đêm, cảm giác như là sáu bảy độ.
"Em lạnh quá.'
Lúc hai người nói chuyện với nhau, vẫn còn đang vui vẻ, tự nhiên trong người nóng lên, nhưng bây giờ thì lại khác.
Thẩm Mỹ Vân muốn cười, cô quả thật đã làm như vậy, cô ôm vai Quý Trường Tranh,'Hay là, chúng ta không làm nữa."
Quý Trường Tranh nghe vậy, lập tức cứng đờ, anh đưa tay sờ sau lưng của Thẩm Mỹ Vân, quả thực là lạnh thấu xương.
Đã lạnh lẽo được một lúc rồi.
Tất cả những suy nghĩ ướt át trong đầu của Quý Trường Tranh lập tức bị cắt đứt,'Sao lại không nói sớm? Hôm nay lạnh như vậy, em lại tắm, đừng để bị cảm lạnh."
Dứt lời, anh nhanh nhẹn bế Mỹ Vân lên giường.
Nhóc con Miên Miên đang ngủ ngon lành trên đấy, có con bé, cả ổ chăn cũng trở nên ấm áp.
Thẩm Mỹ Vân chui vào chăn, lập tức ấm hết cả người, cô ngẩng đầu nhìn anh, hỏi: “Còn anh thì sao?"
Vì mới tắm xong, một mảng tóc đen xõa tung sau lưng, tôn khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay, trắng nõn như ngọc, vô cùng xinh đẹp.
Hầu kết Quý Trường Tranh lăn lộn: "Anh đi tắm rồi dọn dẹp nhà vệ sinh, em nghỉ ngơi trước."
Không tắm sợ không ngủ được.
Thẩm Mỹ Vân ngẫm nghĩ rồi hỏi một câu: "Vậy buổi tối anh ngủ ở đâu?"
Bước chân Quý Trường Tranh khựng lại, cười như không cười: "Tối nay muốn anh tới vậy à?"
Thẩm Mỹ Vân chặn miệng anh: "Anh tưởng bở."
Quý Trường Tranh nhìn màu xanh đen dưới mắt cô, dừng lại một lát, nhỏ giọng nói: "Buổi tối em ngủ với Miên Miên, nghỉ ngơi cho lại sức."
Từ khi đại đội Tiên Tiến xuất phát đến bộ đội, hết dọn nhà mới rồi thu xếp đồ đạc, Mỹ Vân bận rộn cả ngày.
Cứ nghỉ ngơi trước rồi tính tiếp.
Nghe thế, Thẩm Mỹ Vân hơi bất ngờ, cô tưởng rằng tối nay Quý Trường Tranh sẽ nôn nóng lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận