[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2313: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 6

Chương 2313: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 6Chương 2313: Ngày Thứ Hai Trăm Sáu Mươi Bốn Xuyên Không 6
Số tiền này thực sự quá lớn, ngay cả Quý Trường Tranh đã lớn như vậy rồi mà anh cũng chưa từng thấy nhiều tiền như thế.
Nghe anh nói vậy, mắt Thẩm Mỹ Vân sáng lên: "Được không vậy?"
Quý Trường Tranh: "Sao lại không được?”
Anh cười nói: 'Mỹ Vân, ba mẹ anh lúc nào cũng nói chuyện dễ nghe với em mà, em muốn ăn Tết ở nhà họ Thẩm, họ còn có thể chạy sang đây ăn chực."
Thẩm Mỹ Vân tươi cười nói: "Ba mẹ tốt thật, sáng mai gọi điện cho họ, trưa đến nhà mình ăn cơm, tối chúng ta lại sang nhà họ ăn cơm."
Đương nhiên Quý Trường Tranh đồng ý rồi.
Sau một đêm quấn quýt, sáng hôm sau, khi Thẩm Mỹ Vân vẫn còn đang ngủ, Quý Trường Tranh đã thức dậy.
Vì sắp đến Tết nên Trần Thu Hà đã dậy từ rất sớm loay hoay trong bếp, vừa làm thịt gà vừa làm thịt cá.
Nghĩ đến đây, Trần Thu Hà ngập ngừng: "Trường Tranh à?"
Quý Trường Tranh vừa gọi, Trần Thu Hà lập tức ngẩn ra: "Trường Tranh, tối qua con về lúc nào vậy?"
Trần Thu Hà khựng tay lại: "Tốt quá, con đã nói chưa?"
Anh đi tới phụ giúp, trực tiếp cầm lấy con gà, thoăn thoắt bẻ cổ gà, bắt đầu nhổ lông: "Đúng rồi mẹ, trưa nay Mỹ Vân muốn ở nhà ăn Tết, nên con định gọi cả ba mẹ con sang."
Quý Trường Tranh: "Tâm chín mười giờ."
"Đi nói nhanh đi kẻo họ còn nấu bữa trưa nữa kia." Bà ấy vốn tưởng rằng Mỹ Vân trưa sẽ về nhà chồng ăn Tết, không ngờ đứa con dâu này lại để cả ba mẹ chồng qua bên này. "Mẹt"
Quý Trường Tranh: "Mẹ, không có gì không ổn cả, chúng ta đều là người một nhà, không cần phải ngại ngần nhiều thế."
Con dâu nhà người ta ăn Tết đều vê nhà chồng, còn nhà bà ấy thì hay thật, con dâu không những không về còn lôi cả con rể ở nhà, kéo luôn cả ba mẹ chồng qua.
Trần Thu Hà sống cả đời chưa từng nghe thấy chuyện như thế này.
"Như vậy có ổn không?"
Quý Trường Tranh vừa nói mục đích đến, bà Quý đã lắc đầu: "Trưa nay không đi được, anh cả con đã về rồi, thôi thì để trưa mai chúng ta đi nhé."
Thấy Quý Trường Tranh nói vậy, bà ấy mới thở phào nhẹ nhõm. Sau khi rời nhà họ Thẩm, anh về nhà họ Quý một chuyến.
Lúc này ở nhà có ông bà Quý và cả mấy người chị dâu.
Anh biết Trần Thu Hà mình đang nghĩ gì.
Anh nhìn sang Quý Trường Đông, ngỏ lời: "Cùng đi nhé?"
"Muốn lấy con chim bồ câu quay này có được không?"
Thấy anh định đi, bà Quý gọi lại: 'Dì Trương hàng xóm nhà con có luộc sẵn chút thịt bò và ruột, con mang về ăn trưa đi."
Thế là không ai đi hết, anh đành quay về, tiện mua ít đồ ăn sáng cho Mỹ Vân.
Quý Trường Tranh ừ một tiếng: "Tối về."
Quý Trường Tranh cũng chẳng ngại, vào tận bếp xem thử đồ ngon.
Quý Trường Đông cười mắng: "Đó là mẹ vợ em, mấy đứa anh qua đó ăn Tết thì tính là gì? Trưa em ăn ở đó đi, tối có về không?"
Quý Trường Tranh: "Muốn ạ."
Đến thì không từ một món nào, đợi anh đi rồi, trong tay xách ních đủ thứ. Đến khi anh quay về nhà họ Thẩm, Trần Thu Hà ngây ra mất mấy giây: "Con này, người ta không qua ăn Tết, con còn mang bao nhiêu thứ như thế này về, ba mẹ con không giận à?”
Quý Trường Tranh ngạc nhiên: "Sao phải giận ạ?”
Trần Thu Hà: "..."
Bảo thằng con này không biết điều thì không phải, nhưng so với ai cũng nhanh nhạy. Nhưng bảo nó hiểu chuyện, thì lại chẳng phải, bằng chứng là lại làm ra những chuyện khiến người khác phải khóc dở mếu dở thế này.
Quý Trường Tranh: "Ba mẹ con thuộc dạng rất thoáng, nhà có ba đứa con trai, năm sáu đứa cháu, con với Mỹ Vân có về không cugx không thiếu."
"Hơn nữa, con cũng đã nói rồi, con với Mỹ Vân tối về ăn cơm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận