[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2500: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Sáu Xuyên Không 4

Chương 2500: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Sáu Xuyên Không 4Chương 2500: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Sáu Xuyên Không 4
Nghe nói như thế, bí thư chi bộ chợt trầm mặc, ông ấy không cản mẹ A Ngưu nữa, mà lựa chọn hướng về phía Thẩm Mỹ Vân nói: "Thanh niên trí thức Thẩm, cháu giúp nhà chúng tôi đủ nhiều rồi, cháu coi như mẹ A Ngưu đang nói mê sảng đi."
Thẩm Mỹ Vân thở dài: 'Cứ để mẹ A Ngưu nói đi ạ."
Cô có thể đoán được một chút.
Quả nhiên, nghe được lời này của cô, lúc này áp lực của mẹ Ngưu nhỏ đi một chút: "Là thế này."
Giọng bà ấ hèn mọn: "Tôi muốn nhờ cô tìm cho A Ngưu nhà chúng tôi một công việc."
Thẩm Mỹ Vân: "Công việc gì?"
Mẹ A Ngưu dừng một chút: "Ngân Hoa cùng Ngân Diệp làm việc gì, thì để cho A Ngưu nhà chúng tôi làm việc đó có được không?"
Trong mắt bà ấy, đứa nhỏ A Ngưu nhà mình không kém con nhóc Ngân Hoa và Ngân Diệp kia.
Vừa nghe cô nói vậy, mẹ A Ngưu lập tức luống cuống, gấp đến mức chảy nước mắt: "Vậy A Ngưu nhà chúng ta không thể sao? Đứa nhỏ này, trước kia tôi đánh chửi nó để nó đi học, nó không muốn, lần này thì tốt rồi, ngay cả một công việc có thể diện cũng không tìm được. Không có công việc nào không cần biết chữ, biết tính toán sao?"
Cái này...
Cậu ta không thể ngồi yên trong lớp.
Từ nhỏ thành tích của A Ngưu đã không tốt, đi học không học vào được, miễn cưỡng tốt nghiệp tiểu học, học thêm hai tháng ở trung học cơ sở thì lập tức không học nữa.
Mẹ Ngưu: "Nhất định phải thế sao?"
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng: "Tìm việc làm ở thành phố lớn, hơn nữa còn muốn việc có lương cao, lại công to việc lớn, trên cơ bản đều là nhất định phải có bằng cấp, biết chữ biết đọc, nếu không thể tính toán tốt thì tài ăn nói lưu loát, người ứng tuyển ít nhất phải chiếm hai đến ba điều."
Thẩm Mỹ Vân không biết bà ấy có hiểu hay không: "Công việc của Ngân Hoa Ngân Diệp cần tài ăn nói lưu loát, năng lực tính toán mạnh mẽ, hơn nữa còn phải biết đọc biết viết. A Ngưu có thể làm được sao?"
Thẩm Mỹ Vân tiếp tục nói: "Dưới tay tôi có một công ty an ninh, nhân viên sẽ đi bảo vệ người khác, đơn giản mà nói chính là chết thay chủ thuê, lấy mạng kiếm tiền, cô nguyện ý không?”
Thẩm Mỹ Vân: "Không cần những thứ này cũng có."
Ánh mắt mẹ A Ngưu nhất thời sáng lên.
Mẹ Ngưu chờ đợi nhìn Thẩm Mỹ Vân.
"Được."
Bà ấy còn muốn nói gì nữa, bí thư chi bộ cản lại: "Con dâu, đủ rồi, trên đời này nếu thật sự có công việc nhẹ nhàng lập tức có thể kiếm tiền thì còn có thể có người nghèo sao?"
Mẹ A Ngưu nhất thời khóc lên: "Con chỉ là muốn cho con mình nửa đời sau thuận lợi một chút, không được sao?"
Mẹ A Ngưu theo bản năng lắc đầu: "Cái này không được, nếu A Ngưu có chuyện ngoài ý muốn, tôi sẽ không sống nổi."
Bí thư chi bộ trâm mặc nói: "Vậy sao con không sắp xếp công việc cho con trai? Còn đi làm khó thanh niên trí thức Thẩm người ta?"
Thẩm Mỹ Vân nhìn mẹ A Ngưu khóc, cô nghĩ nghĩ: "Công việc ở trại chăn nuôi thì sao? Nếu như có thể làm được, cô có thể đi tìm Lý Đại Hà, anh ấy sẽ cho A Ngưu một tháng thử việc trước, có thể được nhân hay không, phải dựa vào năng lực của A Ngưu."
Mẹ A Ngưu một mực rơi lệ, trước kia bà ấy như vậy, đó là bởi vì trước kia bà ấy cảm thấy ở nhà đã rất tốt, nhưng nhìn thấy hai con gái nhà chị dâu sau khi có thể kiếm tiền như vậy, rốt cuộc cảm thấy trong lòng không cam tâm
Thấy bà ấy không lên tiếng, bí thư chi bộ lúc này mới nặng nề nói: "Chuyện con không làm được, đi làm khó người khác, con dâu, trước kia con không phải người như vậy."
Nếu bà ấy có bản lĩnh, còn cần đi cầu xin người khác sao?
Lúc này mới có một màn này.
Câu hỏi này mẹ A Ngưu á khẩu không trả lời được.
Mẹ A Ngưu vừa nghe, nhất thời vui vẻ, kéo A Ngưu lại đây lập tức nói cảm ơn với Thẩm Mỹ Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận