[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2842: Ngày Thứ Ba Trăm Hai Mươi Hai Xuyên Không 6

Chương 2842: Ngày Thứ Ba Trăm Hai Mươi Hai Xuyên Không 6Chương 2842: Ngày Thứ Ba Trăm Hai Mươi Hai Xuyên Không 6
Nhà ăn Thanh Đại.
Theo thường lệ giống như thường ngày, mỗi buổi tối bắt đầu, TV nhà ăn lập tức bắt đầu phát sóng tin tức, đây đối với sinh viên mà nói, là một trong số ít cơ hội có thể lấy được nguồn gốc tin tức bên ngoài.
Ngay lúc này.
Sau tin tức, một video khách sạn Đại Hoa ở đường Nam Sơn Nhị Bằng Thành xuất hiện, trong nháy mắt đó, không biết là ai phản ứng lại trước.
"Nơi này hình như là chỗ làm của tiền bối Đường, tiền bối Quách và tiền bối Nghiêm sau khi bọn họ tốt nghiệp thiết kế”
Đường Mẫn, Quách Khắc Kiệm, Nghiêm Hoa mấy người là học sinh giỏi chuyên ngành kiến trúc, cho dù bọn họ tốt nghiệp, vẫn để lại truyên thuyết của bọn họ ở trường học.
Nhất là khoá luận thiết kế tốt nghiệp của mấy người, càng được coi là điển hình, bây giờ còn treo trên tường tuyên truyền.
Có người nhịn không được đứng lên: "Tôi từng nghe chị Đường diễn thuyết, nghe nói ngay từ năm ba đại học chị ấy đã được mời đến đường Nam Sơn làm thiết kế, từ năm ba đến năm tư đại học đến khi tốt nghiệp, suốt ba năm, mới nộp luận văn và thiết kế, ngay cả kiến trúc hiện thực cũng đã làm. Vì lý do này, các giáo viên của chúng tôi cũng đã gọi tên họ nhiều lần trong lớp, nói rằng bài luận thiết kế tốt nghiệp của họ là cực kỳ xuất sắc."
Bất kể là chị Đường, hay là anh Quách, toàn bộ đều làm việc dưới tay mẹ.
"Bọn họ thật giỏi." Người thường xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo.
"Còn có cửa hàng, cửa hàng bên kia thống nhất áp dụng kiến trúc Hy Lạp, từ cửa hàng lầu một, đến nhà ở lầu sáu, mỗi một tâng đều có kết cấu độc đáo của riêng mình.” "Tôi nhìn thấy thang máy tự động, còn có lối thoát hiểm an toàn, giáo viên của tôi nói bọn họ chỉ có hai hạng mục này, là có thể đi xung kích giải thưởng ngành xây dựng."
"Mọi người có thấy kiến trúc của khách sạn Đại Hoa kia không? Từ cửa chính đến cửa sổ, kết cấu tổng thể hoàn toàn khác với trước kia."
Sau khi mọi người dứt lời, Thẩm Miên Miên ngồi một bên, thấp giọng nói với Ôn Hướng Phác: "Anh Hướng Phác, anh có thấy không? Đó là mẹ em khai thác."
“Tôi cũng nhớ rõ."
"Dì ấy thật sự rất giỏi."
Anh ấy cũng cảm thấy khiếp sợ: "Đường Nam Sơn xây thật tốt, càng tốt hơn chính là hình thức của nó, từ chỗ ở đến ăn uống, toàn bộ đều hòa làm một thể, hồn nhiên tự nhiên, có thể nói ở bên trong đường Nam Sơn, có thể không ra khỏi con đường đó, là có thể sinh hoạt bình thường. Đây mới là chỗ đáng khen nhất của dì Thẩm, hình như dì ấy đã biết trước khi xây dựng."
Ánh mắt Thẩm Miên Miên lóe sáng: "Mẹ em thật giỏi."
Ôn Hướng Phác: "Anh thấy rồi."
Phía nam Bằng Thành.
Dì Thẩm hiện tại xếp thứ hai trong cảm nhận của anh ấy, vị trí thứ nhất là thầy giáo của anh ấy.
Dì Thẩm thật tài năng.
Ôn Hướng Phác gật đầu như thật.
Sau khi được Thẩm Mỹ Vân nhắc nhở, Hậu Thiên Lượng nhanh chóng sắp xếp, chuyển ba cái TV, đặt ở vỉa hè quảng trường.
Vừa nói như vậy, mọi người nhất thời nhớ tới.
"Chúng ta cũng lên TV sao?”
Cậu ta vừa tuyên truyền, vỉa hè quảng trường bên này nhanh chóng ồn ào theo. Hậu Thiên Lượng cầm một cái loa lớn, qua lại la lên: "Tám giờ tối, ở Bằng Thành đường Nam Sơn chúng tôi sẽ đúng giờ xuất hiện ở CCTV một đài truyền hình, mọi người chú ý quan sát. Bởi vì phía trên có thể sẽ xuất hiện anh, cũng có thể sẽ xuất hiện tôi, mọi người nhất định phải chú ý.
"Có phải mọi người quên rồi không? Lúc trước phóng viên Lâm đã chụp ảnh chúng tôi rất nhiều lần rồi."
Sau đó ba chiếc TV bật lên đúng giờ.
"Hình như chúng ta thật sự bị phóng viên Lâm chụp được rồi."
"Không phải chúng ta sẽ lên TV sao?"
Tất cả mọi người là người bình thường, có cảm giác ngưỡng mộ và sùng bái tự nhiên đối với TV, đối với mọi người mà nói, điều này cách bọn họ quá mức xa xôi.
Nhưng không nghĩ tới có một ngày, chính bọn họ sẽ xuất hiện trên TV, đây quả thực là chuyện cực kỳ vinh quang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận