[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 764: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 1

Chương 764: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 1Chương 764: Ngày Thứ Tám Mươi Ba Xuyên Không 1
Chuyện xảy ra như thế này cũng là do vợ thằng cả gây ra cho nên lần này cũng không ai có thể nói gì được.
Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng, lần này ngược lại cũng không từ chối: "Vậy con phải cảm ơn mẹ nhiều rồi"
Mắt thấy bên này vui vẻ hòa thuận.
Cố Tuyết Cầm thở dài, tâm sự nặng nề, ngược lại cũng không để ý chuyện mẹ chồng cho Thẩm Mỹ Vân đồ gì.
Bà ta để ý chuyện con trai mình, tại sao nó lại trở nên xa cách với bà ta.
Cố Tuyết Cầm không nhịn được mà nhìn Quý Minh Viễn.
Quý Minh Viễn gật đầu với bà ta, khẽ mỉm cười: "Mẹ, có chuyện gì sao?"
Nhìn! Không phải cậu ta phớt lờ hay không trả lời, mà là thái độ này khiến Cố Tuyết Cầm cảm thấy như nghẹn ở cổ họng, bà ta hít một hơi thật sâu và lắc đầu.
Quý Minh Viễn tựa hồ không thèm để ý những chuyện này, hoặc có lẽ cậu ta đã sớm quen rồi.
Quý Minh Thanh nhìn xung quanh một chút, sau đó đuổi theo, an ủi bà ta: "Mẹ, mẹ đừng nóng giận, anh không để ý tới mẹ, không phải vẫn còn có con sao?"
Bên trong nhà, Thẩm Mỹ Vân nghe được lời này, cô cau mày theo bản năng, tuy nhiên không phải chuyện của mình, cho nên cuối cùng cô cũng không xen vào chuyện của người khác.
Trong đầu Cố Tuyết Cầm nghĩ, cuối cùng vẫn là con trai nhỏ thân thiết hơn, không giống như con trai lớn, từ nhỏ chưa từng hôn bà ta.
Cũng thật may là có con trai nhỏ.
Quay lại nhìn sang Quý Minh Viễn.
Quay đầu rời khỏi nhà. Cậu ta và Thẩm Mỹ Vân có cái gì để nói với nhau sao?
Cậu ta suy tư chốc lát, liền đi tới chỗ Thẩm Mỹ Vân, giọng ôn hòa nói: "Chú, cháu có một vấn đề muốn hỏi thím nhỏ, có thể cho cháu với thím nói chuyện riêng được không ạ?”
Khi Quý Minh Viễn hỏi câu này thì bên trong nhà nhất thời yên tĩnh lại.
Cậu ta nghĩ vê những gì cậu ta đã tìm thấy gần đây và cần phải xác minh nó.
Nếu như vợ đã đồng ý, đương nhiên anh cũng sẽ không từ chối.
Thẩm Mỹ Vân gật đầu một cái: "Có thể."
Quý Trường Tranh gãi gãi lỗ tai, từ trước đến giờ anh đều lấy ý kiến của Mỹ Vân làm chủ.
Dĩ nhiên, Quý Trường Tranh cũng có suy nghĩ như vậy, anh không trực tiếp trả lời, mà chỉ quay đầu trưng cầu ý kiến của Thẩm Mỹ Vân.
"Cháu có chuyện gì thì nói nhanh lên đó, buổi chiều chú còn định dẫn thím nhỏ của cháu đi ra ngoài dạo một vòng."
Bởi vì Minh Viễn là cháu trai trưởng của nhà họ Quý, cho nên ông Quý đặt kỳ vọng rất cao với cậu ta, cho nên sau khi cậu ta được sanh ra thì ông Quý và bà Quý chăm sóc cậu ta nhiều hơn.
Thậm chí, còn tốt hơn với ba mẹ của cậu ta.
Rõ ràng vẫn là giọng điệu như cũ, nhưng bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể thấy thái độ của Quý Minh Viễn đối đãi với Quý Trường Tranh sẽ thân mật hơn nhiều.
Quý Minh Viễn gật đầu một cái: "Cháu biết rồi ạ."
Điều này làm cho ánh mắt của Quý Trường Đông hơi tối lại, cuối cùng vẫn thở dài.
Mấy ngày nay trở về Bắc Kinh, anh gần như đã thu xếp đầy thời gian và lịch trình của mình.
Điều này cũng khiến cho mối quan hệ giữa cậu ta và mẹ là Cố Tuyết Cầm, không hề thân thiết nữa. Hiện tượng này đặc biệt rõ ràng sau khi đứa trẻ thứ hai nhà họ được sinh ra và người vợ đã dành hết sự quan tâm cho đứa bé sau.
Chờ đến thời điểm Quý Trường Đông phát hiện ra thì tính cách của Minh Viễn đã định, có chút không quả quyết và do dự.
Hơn nữa đều không quá thân thiết với ba mẹ, ngược lại thì cậu ta khá thân thiết với người chú cùng cậu ta lớn lên, người còn ra mặt vì cậu ta.
Trước kia thì không cảm thấy gì, dù sao cũng là người một nhà, nhưng mà hôm nay những khuyết điểm và vấn đề, cũng dần dần hiện ra.
Minh Viễn chưa lập gia đình, nhưng mà Trường Tranh đã lập gia đình, quan hệ của hai người ở tương lai mà nói, dĩ nhiên là sẽ từ từ xa cách.
Dù sao, trọng tâm của Trường Tranh không giống, chẳng qua anh có thể ý thức được điểm này, không biết Minh Viễn có biết hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận