[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2152: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 2

Chương 2152: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 2Chương 2152: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Sáu Xuyên Không 2
Về phần những người không được chọn, họ cảm thấy vô cùng tiếc nuối nếu biết mình đến sớm hơn thì không đời nào đám người kia được chọn.
Tất nhiên, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ
Sau khi mọi người tới trang trại chăn nuôi, Thẩm Mỹ Vân sắp xếp cho bọn họ làm việc. Mười người lao động cường tráng được mời đến, cộng với bốn người trong trang trại chăn nuôi, tổng cộng là mười bốn người.
Sau ba giờ bận rộn, toàn bộ hàng hóa đã được chuyển lên xe chở hàng.
Sau khi nhìn sĩ quan hậu cần và những người khác rời đi, lúc này Thẩm Mỹ Vân mới tính tiền công cho mọi người: "Làm xong không đến nửa ngày, nhưng tôi vẫn tính là nửa ngày công cho mọi người."
Cũng chính là năm hào.
Mọi người nghe xong lời này, không nhịn được vui mừng. Họ kiếm được năm hào trong vòng chưa đầy nửa ngày. Đây là điều mà trước đây họ chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Kể từ khi Thanh niên trí thức Thẩm đến đội sản xuất của họ để mở trang trại chăn nuôi, những điều mà bọn họ thực sự không dám nghĩ tới đã trở thành hiện thực.
Những liên kết này là không thể thiếu một cái được.
Tống Ngọc Thư không có rời đi cùng sĩ quan hậu cần, cô ấy ở lại đây phụ giúp kế toán, sau khi hoàn thành việc tính toán tiền thức ăn gia súc, cô ấy không nhịn được thở dài với Thẩm Mỹ Vân: "Em đúng là có thiên phú làm ăn kinh doanh."
Thẩm Mỹ Vân cười nói: "Đây là do phán đoán chính xác."
Chỉ ngắn ngủi trong một tuần, lượng thức ăn gia súc mà cô phụ trách đã tăng gấp đôi. Cô không chỉ trả hết khoản nợ trước đó mà còn kiếm được thêm một ngàn đồng.
Ai có nghĩ đến.
Nếu như cô ấy không phải từ trang trại chăn nuôi ở đồn trú quân Mạc Hà đi ra, cô cũng sẽ không nhận được tin tức. Cô nếu không mở ra trang trại chăn nuôi thì cũng sẽ không mua được mẻ bắp này. Chỉ có thể nói thời điểm cũng là số phận.
Sau khi hoàn thành tất cả công việc này, công việc ở trang trại chăn nuôi cũng sớm kết thúc.
Cô nhìn quanh trang trại chăn nuôi, có bốn cái máy xay trấu cám đặt ở cửa nhà kho."Hầu Tử, cậu đi với tôi đem trả lại đống máy móc này."
Nhưng Thẩm Mỹ Vân thì khác. Cô thực sự nắm bắt chính xác từng bước đi.
Thẩm Mỹ Vân nói: "Được rồi, đừng khen ngợi em nữa, nếu chị khen em nữa, em sẽ bay lên trời mất."
"Đó là phán đoán chính xác nhưng không phải ai cũng có khả năng đưa ra quyết định như em'. Nhiều người biết về cơ hội nhưng không nắm bắt được vì thiếu quyết đoán.
Chỉ riêng việc kinh doanh thức ăn chăn nuôi này, cậu ta chưa bao giờ nghĩ được việc kinh doanh lại có thể làm như thế này.
Suy cho cùng, tính cách của Miên Miên vẫn phụ thuộc vào cô.
Tiểu Hầu tự nhiên đồng ý với lời phân phó của Thẩm Mỹ Vân. Cậu ta càng ở lâu với Thẩm Mỹ Vân, càng cảm thấy mình còn phải học hỏi nhiều điều từ Thẩm Mỹ Vân.
Cô không thể một mình bưng hết bốn chiếc máy được. Việc vận động duy nhất cô có thể làm chỉ là vận động trí óc. Còn việc lao động chân tay thì thôi quên đi, dù có giết cô, cô cũng làm không được.
Nghĩ đến đây, Tiểu Hầu càng thêm ngưỡng mộ Thẩm Mỹ Vân.
Việc của trang trại chăn nuôi đã an bài xong, việc chuyên môn giao cho Lý Đại Hà, việc kế toán giao cho Tống Ngọc Thư.
Cô mang thứ này chủ yếu là vì nhà Kim Lục Tử có em bé, Tiểu Kim Bảo thích nhất loại đồ ăn vặt và trái cây này nọ.
Nhưng, Thẩm Mỹ Vân khi tới cửa không có đi tay không, cô còn mang theo hai bai đồ hộp, một túi kẹo đậu phộng, một túi kẹo sữa Thỏ Trắng, thậm chí còn mang theo một lon mạch nha.
Thẩm Mỹ Vân dẫn theo Tiểu Hầu tới nhà Kim Lục Tử trước. Chính Kim Lục Tử là người đứng ra mướn bốn cái máy xay trấu cám này, bây giờ cô muốn trả lại, đương nhiên là đi tìm Kim Lục Tử.
Những món quà biếu mà Thẩm Mỹ Vân chọn về cơ bản đều là đồ ăn mà trẻ con thích ăn. Cô cũng là một người mẹ nên đương nhiên biết trẻ con thích ăn gì.
ebookshop.vn
Bạn cần đăng nhập để bình luận