[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2178: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Chín Xuyên Không 2

Chương 2178: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Chín Xuyên Không 2Chương 2178: Ngày Thứ Hai Trăm Bốn Mươi Chín Xuyên Không 2
Thẩm Mỹ Vân 'ừ một tiếng, bốn người đi tới hỗ trợ, mỗi người đếm một ngàn cái, lần này nhanh hơn, thay vì đếm, bọn họ trực tiếp đếm một cái, rồi ném một cái vào trong thùng.
Bốn mươi phút là đã đếm xong.
"Tôi ở đây có một ngàn."
"Ở đây cũng vậy"
Thẩm Mỹ Vân và Diêu Chí Anh là những người đầu tiên đếm xong, hai người đứng ở bên cạnh quan sát, theo sau là Kim Lục Tử, cuối cùng là Tiểu Hầu Hà, cậu ta có chút lo lắng: "Chị dâu, tôi đếm chậm quá."
Thẩm Mỹ Vân nói: "Gấp cái gì? Cậu có đếm nửa ngày cũng không sao. Nhiệm vụ của chúng ta hôm nay chính là nhập hàng. Hôm nay không đếm xong thì ngày mai đếm tiếp."
Ở cùng Thẩm Mỹ Vân rất thoải mái, bản thân gặp phải chuyện căng thẳng, đối phương có thể giải quyết bằng vài câu, cho tới khi căng thẳng trong lòng tan thành mây khói.
Tiểu Hầu gãi đầu ngượng ngùng: "Khi về tôi sẽ chăm chỉ học tập." Trước đây không nghĩ việc học là quan trọng, nhưng sau khi được chị dâu đưa ra ngoài, cậu ta mới bàng hoàng nhận ra sự khác biệt giữa bản thân và những người khác.
Tám cái này và ba cái kia cộng lại thành mười một.
Tiểu Hầu có cảm giác khẩn trương. Vì có chị dâu ở bên cạnh nên cô đương nhiên muốn hướng dẫn cậu ta, cậu ta không thể kéo chân chị dâu được.
"Ở đây tôi có bốn ngàn lẻ tám cái."
Trong lúc Tiểu Hầu đang suy nghĩ lung tung thì Lâm Tây Hà ở bên kia cũng đã đếm xong.
Sau khi ý thức được chuyện này, cậu ta thâm thê trong lòng rằng khi quay lại anh nhất định sẽ bù đắp những thứ mà cậu ta đã bỏ lỡ trước đây. Đây đều là những thứ cần được sử dụng thường xuyên trong việc làm ăn kinh doanh, học nhiều tự nhiên sẽ có đất dụng võ.
Anh ấy xua tay: "Coi như tám cái này là món quà của tôi để mang lại may mắn." Người Triều Châu thích số tám nhất, cảm thấy nó có ý nghĩ phát tài, đặc biệt là điều tốt lành. Đến nỗi tặng đồ cho người khác mà anh ấy rất vui vẻ.
Hóa ra khoảng cách lớn đến thế.
"Tổng cộng là mười sáu ngàn."
"Vậy cảm ơn ông chủ Lâm." Thẩm Mỹ Vân cười nói.
ebookshop.vn
Lâm Tây Hà không quan tâm xua tay: "Hàng hóa đều ở đây, tổng cộng có tám ngàn cái cho phiên bản phổ thông, bốn ngàn cái cho phiên bản màu, và bốn ngàn cái cho phiên bản dạ quang."
Đám người Thẩm Mỹ Vân đương nhiên muốn cho họ thêm một ít để họ có thể thay thế nếu có cái nào bị hỏng.
"Các người có biết hợp tác xã gần đây ở đâu không?"
Lúc bọn họ đến, trên người không mang theo nhiều tiền mặt, nhưng lại lựa chọn mang theo một nửa, rút một nửa. Coi như để lại một đường lui cho bản thân. Nếu có chuyện gì xảy ra trên đường đi, cũng có thể có nhiều lựa chọn.
Lâm Tây Hà đương nhiên đồng ý.
Thẩm Mỹ Vân và Kim Lục Tử trao đổi ánh mắt, cô lấy ra năm ngàn đồng, Kim Lục Tử lấy năm ngàn đồng: "mười ngàn đồng này là tiền đặt cọc, chúng tôi sẽ đến hợp tác xã để rút phần còn lại."
Thẩm Mỹ Vân và Kim Lục Tử thực sự không biết.
Lâm Tây Hà suy nghĩ một chút: "Tôi từ bên ngoài khóa cửa lại."
Bốn người Thẩm Mỹ Vân nhìn nhau khó hiểu, nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân định kêu tên mình, Tiểu Hầu lập tức nói: "Chị dâu, tôi không thể tách khỏi chị, tôi phải bảo vệ chị.'Đây là lời của người đứng đầu, chị dâu ở đâu, cậu ta phải ở đó.
Ai ở lại chỗ này?
"Được rồi, để tôi đưa các người tới đó, nhưng để một người lại để trông nhà và trông hàng hóa cho tôi."
Diêu Chí Anh chủ động nói: "Vậy em ở lại đây trông coi hàng hóa, mọi người cứ đi đi"
Hai người lắc đầu.
"Chúng tôi sẽ đi lấy tiền rất nhanh rồi sẽ sớm quay lại."
Một khi đã bị tổn thương, người ta sẽ sợ những sự kiện tương tự xảy ra.
Hơn nữa, Thẩm Mỹ Vân ở cùng anh ấy khóa cửa từ bên ngoài lại, cô cũng không lo lắng trong nhà sẽ có vấn đề.
Diêu Chí Anh gật đầu: "Được rồi, em sẽ tìm một nơi để ngồi nghỉ ngơi một lát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận