[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2627: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 3

Chương 2627: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 3Chương 2627: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 3
Còn không đợi ý nghĩ này của cậu ta biến mất, một giây sau, máu heo bắn tung tóe trên mặt cậu ta.
Máu ấm bắn lên mặt, còn có chút nóng bỏng.
Quý Minh Hiệp bối rối, mắt cũng quên chớp.
Máu heo cũng nóng.
Cậu ta giết lợn rồi.
Cậu ta đã sát sinh.
Chết tiệt.
Cậu ta đã sát sinh.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Quý Trường Tranh thâm trầm: "Nghỉ hè năm nay theo chú đến trú đội rèn luyện."
Khăn lông ướt lạnh đắp lên mặt, khiến Quý Minh Hiệp bị lạnh giật mình, trong nháy mắt kịp phản ứng, máy móc cầm khăn lông, lau chùi trên mặt, chờ lúc lấy xuống, lập tức nhìn thấy trên khăn lông có vết máu màu đỏ.
Vẫn bối nhà họ Quý, thật sự là một người so với một người càng không dùng được.
Quý Trường Tranh : ”...'
Cậu ta càng run rẩy, khăn mặt thiếu chút nữa không cầm được.
Nhớ năm đó, lần đầu tiên anh ra chiến trường giết người, cũng không sợ hãi như đối phương.
Liên tiếp gọi ba lần, đối phương cũng không nghe thấy, Quý Trường Tranh hết sức bất mãn, ném một cái khăn mặt tới: "Tự lau mặt đi."
Những ngày khó khăn của cậu ta đã đến.
Quý Minh Hiệp vẫn mơ hồ. Sở trưởng và Lý Đại Hà bên cạnh lập tức gửi tới một biểu tình đồng tình, đây là Quý Trường Tranh định tự thao luyện cháu trai.
"Hả?"
Quý Minh Hiệp méo miệng cười: "Mấy người chúng cháu đều cực kỳ sùng bái chú nhỏ, chú à, cháu theo chú luyện một kỳ nghỉ hè, có thể đạt tới trình độ như chú bây giờ sao?"
Đáng tiếc, đương sự Quý Minh Hiệp còn không ý thức được chuyện ấy, cậu ta mơ mơ hồ hồ nói: "Chú nhot, là cùng chú đi trú đội huấn luyện sao?"
Quý Trường Tranh đáp một tiếng.
Phải biết rằng trước kia khi Quý Trường Tranh ở trong đội, có một biệt danh, gọi là Diêm Vương giáo đầu, nghĩa là Quý Minh Hiệp năm nay nghỉ hè, có thể qua ngày lành, coi như bọn họ thua.
Quý Trường Tranh không muốn đả kích đứa cháu trai khờ khạo này.
Lời này vừa nói, mọi người ngược lại không truy cứu.
Mọi người trong nháy mắt nhìn qua.
Cậu ta vừa dứt lời, sở trưởng còn đang ấn heo lấy máu, đột nhiên buông tay, phù xuy một tiếng, máu heo bắn khắp nơi.
"Vậy cháu chắc chắn có thể thành công."
Sở trưởng sở: "Nhầm tay rồi. Không sao, tôi lau cho mọi người một chút."
Anh trầm mặc nói: "Xem tình huống của cháu đã."
Thẩm Mỹ Vân nhìn từ đầu đến cuối, ánh mắt dừng lại một lát trên mặt Quý Trường Tranh, tiếp theo là Quý Minh Hiệp.
Cười một cái, lập tức lật qua bài này.
Chờ máu của con heo này chảy xong, mọi người lúc này mới buông lỏng, Quý Trường Tranh đi tới nói với Thẩm Mỹ Vân: "Lại có năm con heo có thể kéo qua."
Thẩm Mỹ Vân: "Anh lái xe, em theo anh đi chuyển hàng?" Quý Trường Tranh đương nhiên cầu còn không được.
Anh cực kỳ quý trọng mỗi một phút mỗi một giây ở bên Mỹ Vân.
Chỉ là, theo thời gian càng lâu, tin tức quán ăn nhà họ Lỗ có thịt heo có thể bán, cũng truyền càng rộng.
Không ít người nghe tin mà đến.
Chờ Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh giao hàng tới, trên thớt trước cửa nhà họ Lỗ đã sớm rỗng tuếch.
Thẩm Mỹ Vân bọn họ tới thật đúng lúc.
Liên tiếp năm con heo, lập tức trên thớt lại đầy đủ.
Thẩm Mỹ Vân không vội vã rời đi, mà là đi phía sau bếp gặp thầy Lỗ: "Thây Lỗ, thầy rút ra người bên này đi lấy nội tạng heo được không? Hôm qua nội tạng heo đều lấy ra, buổi sáng nội tạng heo sau một lúc lại tích góp được một đống lớn."
Trên xe tải mang theo mùi phân heo, Thẩm Mỹ Vân không muốn dùng xe tải chở nội tạng heo.
Nhất là nội tạng heo dính máu heo, dễ dàng dây ra nhất.
Vừa nghe có rất nhiều nội tạng heo, thầy Lỗ nhất thời vui vẻ: "Vừa vặn hôm nay chỗ chúng ta cháy hàng món kho, đang thiếu nội tạng heo, hiện tại thầy cho người đi lấy."
Ông lập tức quay đầu phân phó một học trò nhỏ, đi theo Thẩm Mỹ Vân qua.
Học trò nhỏ dùng xe ba bánh, ước chừng đi hai ba chuyến, lúc này mới xem như chuyển xong nội tạng heo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận