[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 507: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 10

Chương 507: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 10Chương 507: Ngày Thứ Năm Mươi Ba Xuyên Không 10
Bên kia, thấy tâm trạng trong phòng không ổn, Kiều Lệ Hoa nói: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, tôi đi xem nhà trai đã đến chưa, các cô ở cùng Mỹ Vân đã nhé."
Đương nhiên đám người Diêu Chí Anh không từ chối.
Dưới chân núi.
Một chiếc xe jeep gắn hoa đỏ đừng ở cổng đại đội, hai chiếc xe vừa xuất hiện đã lập tức thu hút sự chú ý của tất cả các xã viên.
"Chú rể tới đón cô dâu à nha?"
"Hai chiếc xe đó, hai chiếc xe lớn, hoành tráng quá."
Bọn trẻ con thậm chí còn muốn đưa tay ra sờ vào chiếc xe jeep, đám người Quý Trường Tranh cũng không ngăn cản, sau khi xuống xe, anh nhìn đồng hồ.
Sĩ quan hậu cần ở bên cạnh thúc giục: "Sao còn chưa đi hả?"
Lấy vợ thì phải tự mình làm việc này.
Sĩ quan hậu cần: "?2"
Sĩ quan hậu cần: "... Vậy tôi sẽ đón cô dâu thay cho cậu nhé?"
Sĩ quan hậu cần: "..."
"Không phải anh Thôi, tôi lo lắng đến mức không đi được, làm sao đây?"
Vừa dứt câu, Quý Trường Tranh nhấc chân lên, vẻ mặt nguy hiểm: "Anh đừng có mơ."
Quý Trường Tranh dịch chuyển bước chân: "Không cử động được."
Quý Trường Tranh trước đó nói không thể di chuyển được, hoàn toàn là hai người.
"Cho nên không đi được là nói dối, quan trong là nếu có người muốn cướp vợ anh, cho dù tàn phế anh cũng có thể đứng lên."
Chu tham mưu nhìn Quý Trường Tranh đang bước nhanh về phía trước rồi nói: "Đúng vậy."
Tham mưu trưởng cười khẩy một tiếng, nói với tham mưu Chu ở bên cạnh: "Cậu xem, bây giờ không phải đi được rồi sao?"
"Hễ mà muộn thì tôi sẽ không đi được."
Chuyện này-
Quý Trường Tranh lau mồ hôi rồi quay người lại: "Không chậm lại được, căn bản không chậm lại được."
"Quý Trường Tranh, cậu không thể nhanh quá, cậu nhanh quá, anh vợ của cậu còn chưa về nhà thì làm sao mà giao em gái cho cậu?"
Sĩ quan hậu cần: "..."
Quý Trường Tranh: "..."
"Lấy vợ cái mà cũng không vững vàng nữa."
Trân Viễn ừ một tiếng, nhìn Quý Trường Tranh không vừa ý, nói rằng: "Cậu nhỏ thối này chính là trông thì ngon mà không dùng được."
Suy nghĩ một lúc, nói với Trần Viễn: "Đoàn trưởng Trần, anh nên chạy về đi vậy, ít nhất cũng phải về nhà trước chú rể."
Sĩ quan hậu cần ở bên cạnh nhìn Quý Trường Tranh, dáng vẻ lo lắng căng thẳng, nhịn không được, an ủi anh một câu: "Được rồi, một lần lạ, hai lần quen, làm nhiều lần thì sẽ ổn thôi."
Chu tham mưu: '...'
Những người này là ai vậy hả!!?
Đúng tám giờ tám phút, Quý Trường Tranh xuất hiện trước cửa nhà họ Trần, mang một bông hồng lớn và xách theo ba túi to.
Anh giơ đồng hồ lên kiểm tra thời gian, vừa đúng lúc, không quá sớm cũng không quá muộn.
Nhìn trong nhà họ Trần trang trí đèn lồng, dán những chữ hỉ thì lúc này, Quý Trường Tranh mới có cảm giác chân thật.
Anh thật sự kết hôn, đi đón cô dâu của anh.
Ôi, Mỹ Vân của anh ở ngay trong phòng.
Nghĩ tới điều này, hô hấp càng gấp.
Sĩ quan hậu cần gần anh nhất không nhịn được nói: "Bình tĩnh, Quý Trường Tranh bình tĩnh lại, hôm nay cậu là chú rể sĩ quan, là đại biểu cho bộ mặt bộ đội đấy."
"Cậu không ngã chứ?"
Sao anh ấy thấy hô hấp của Quý Trường Tranh gấp thế, giống như là giây tiếp theo sẽ không thở được, cứ thế ngã ra.
Đừng!
Hôm nay bọn họ tới đón dâu, không thể mất mặt thế này được.
Quý Trường Tranh nghe sĩ quan hậu cần nhắc nhở thì nói: "Tôi biết rồi!" Hôm nay là ngày vui của anh nên tất nhiên anh không thể phạm sai lầm.
Nói xong, anh hít một hơi thật sâu, nhìn ngưỡng cửa, phân vân không biết nên bước chân bên trái hay bên phải?
Hay là cùng bước vào?
Hình như kết hôn tính chắn không tính lẻ?
Số lẻ là điềm xấu, ảnh hưởng tới hạnh phúc hôn nhân.
Nghĩ như thế, Quý Trường Tranh do dự, tính bước lên rồi lại thu về.
Bỗng làm chuyện mọi người không ngờ được, đứng ở cửa, hai chân chụm lại nhảy vào.
Anh đã nhảy vào.
Mọi người có mặt: ”...'
Lần đầu tiên thấy một chú rể sĩ quan trong sáng, tỉnh tế và khiêm tốn như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận