[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 645: Ngày Thứ Sáu Mươi Sáu Xuyên Không 10

Chương 645: Ngày Thứ Sáu Mươi Sáu Xuyên Không 10Chương 645: Ngày Thứ Sáu Mươi Sáu Xuyên Không 10
Vốn dĩ Chu Thanh Tùng đang do dự có nên đồng ý đến nhà Lâm Lan Lan ăn cơm hay không, bởi vì giờ lao động trên lớp Lâm Lan Lan đã mời cậu bé.
Sau khi nghe mẹ nói, cậu bé càng thêm phân vân.
Nhị Nhạc từ trong cái ghế nhỏ nhảy ra: " Anh, anh đến nhà Lâm Lan Lan kia đi, em và mẹ cùng đến nhà dì Mỹ Vân."
"Tại sao?"
Chu Thanh Tùng phản xạ có điều kiện lên tiếng hỏi.
"Đương nhiên là bởi vì, anh và Lâm Lan Lan có quan hệ tốt, em và chị Miên Miên có quan hệ tốt."
Người trước là Lâm Lan Lan, người sau là chị Miên Miên, vừa nghe đã biết tâm tư người bạn nhỏ Nhị Nhạc này nghiêng về bên nào.
Dĩ nhiên, cậu bé sẽ không nói dì Mỹ Vân nấu cơm rất ngon, bớt đi một anh trai, như vậy sẽ bớt đi một người giành ăn với cậu bé?
Thế nào đột nhiên thay đổi chủ ý.
Ôô.
"Anh đến nhà Miên Miên."
Vốn dĩ Chu Thanh Tùng đang do dự, sau khi nghe được lời của em trai nhà mình, lập tức đưa ra quyết định.
Thật đáng thương.
Nhị Nhạc: "2?"
Dù sao ở nhà cũng cướp, cậu bé luôn cướp không lại anh trai.
Triệu Xuân Lan không ngờ tới, mình chỉ đi hái thêm mấy quả cà và đậu phộng, hai đứa con trai đã diễn xong một bộ phim truyền hình có thể so với cung tâm kế.
"Đi ngay lập tức!" Thấy dáng vẻ em trai biến sắc, trong lòng Chu Thanh Tùng có chút sảng khoái.
Thấy vẻ mặt em trai nhà mình, Chu Thanh Tùng lại nhấn mạnh như đinh chém sắt: "Anh sẽ đến nhà Miên Miên."
Nhị Nhạc gật đầu một cái, lại nhìn anh trai nhà mình.
Nhị Nhạc lập tức nhảy chân sáo chạy tới: "Tới đây, mẹ, con thích đến nhà dì Mỹ Vân nhất."
Triệu Xuân Lan cười cười: "Đến nhà dì Mỹ Vân cũng phải miệng ngọt biết không?"
Cô ấy xách túi ni lông màu xanh lá: "Có đi hay không?"
Triệu Xuân Lan dặn dò: “Đại Nhạc, con cũng vậy."
Giao cho phòng bếp Thẩm Mỹ Vân.
Chu Thanh Tùng: ".. -
Nhị Nhạc nhìn thấy, lắc đầu than thở: "Anh trai của em à, thật khiến cho người khác lo lắng."
Chu Thanh Tùng bày ra một biểu tình cứng ngắc, bực bội không lên tiếng.
Lúc gân đến nhà Thẩm Mỹ Vân, các người lớn bên này đã bắt đầu bận rộn, mấy người Quý Trường Tranh dẫn đầu mang tôm tới, lấy toàn bộ ra.
"Đến nhà người ta ăn cơm, mặt mày phải vui vẻ một chút."
Thẩm Mỹ Vân nhanh chóng cầm một rổ đuôi tôm càng, thả vào trong chảo dầu nóng chiên một lượt.
Vừa cho vào chiên, mùi hương tỏa ra khiến cho bọn nhỏ cũng vây quanh phòng bếp nhìn một chút.
Miên Miên cũng không ngoại lệ.
Cô bé vừa qua tới, Nhị Nhạc lập tức thả tay mẹ Triệu Xuân Lan ra, chạy về phía Miên Miên, cười hì hì nói: " Chị Miên Miên, một ngày không gặp, giống như chị lại xinh đẹp hơn ngày hôm qua đó nhat"
Chu Thanh Tùng vừa nghe câu này, trong lòng thâm mắng một câu quỷ nịnh bợ. Kết quả là thấy Miên Miên luôn lạnh nhạt với cậu bé, lại cười với Nhị Nhạc thật vui vẻ.
Cái này thật khiến cho Chu Thanh Tùng khó chịu.
Nhưng Nhị Nhạc vẫn còn tiếp tục, cái miệng nhỏ nhắn nói không ngừng: "Chị Miên Miên, em nói cho chị một bí mật."
"Mẹ vừa gọi, em lập tức nói thật là nhớ chị Miên Miên, cho nên em trực tiếp tới, nhưng mà anh trai em cũng không giống, anh ấy còn do dự phải đến nhà Lâm Lan Lan, hay là tới nhà chị Miên Miên, anh ấy đối với chị không hề giống em, luôn kiên định không dời?”
Chu Thanh Tùng: ".. -
Lời nói này của Nhị Nhạc vừa dứt, ánh mắt của Chu Thanh Tùng đã trở nên sát khí ngùn ngụt, rõ ràng là một đứa trẻ cổ hủ, nhưng có thể thấy rõ là cậu bé thực sự không Vui.
"Nhị Nhạc, sao lần nào em cũng nói năng thế vậy."
Cậu bé cũng không nói được là chỗ nào không đúng, nhưng nếu ở nhà mà Nhị Nhạc nói như vậy, thì cậu bé sẽ bị ba mẹ đánh.
Nhị Nhạc bị nhìn chằm chằm mà rụt rè, cậu bé lùi lại sau lưng Miên Miên: "Em nói toàn sự thật thôi mà, có gì sai đâu, nếu không tin thì anh gọi mẹ tới phân xử xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận