[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2455: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 2

Chương 2455: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 2Chương 2455: Ngày Thứ Hai Trăm Tám Mươi Mốt Xuyên Không 2
Mỗi phút mỗi giây đều quý giá đối với một người đã mất tích.
Thẩm Mỹ Vân: "Vậy là tốt rồi, những người này giao cho cảnh sát Lâm."
Cô gật đầu với Ngụy Quân, Ngụy Quân lập tức đi tới, cùng cảnh sát Lâm phá án.
Bọn họ đều xem như là cao thủ chuyên nghiệp, theo vết máu cùng dấu giày kia, cùng với dấu bánh xe xe rời đi, bắt đầu từng chút từng chút điều tra phá án. Chỉ là, độ khó cũng không nhỏ, thật sự là nơi này cách cửa nhà xưởng đại khái một trăm mét.
Thế nhưng cũng may có một góc, xem như tâm nhìn bị mù, nếu không những người kia cũng sẽ không đắc thủ, thế nhưng, mặc dù như thế, vẫn phải tốn rất nhiều công sức để tìm manh mối.
Thật sự là nơi này người đến người đi, muốn từ bên trong dấu vết đông đảo kia, tra tìm ra manh mối quả thực không dễ dàng.
"Là một chiếc xe tải."
Trải qua hai giờ xác nhận, rất nhanh đã có được kết quả: "Sau khi xe tải bắt người đi, vẫn ra khỏi nhà xưởng truyền hình, người đi đường và xe cộ trên đường nhiều lắm, đầu mối lập tức đứt đoạn."
Cao Dung: "Sao vậy?”
Nghĩ tới đây, trong lòng Thẩm Mỹ Vân trầm xuống, dặn dò Ngụy Quân: "Anh tới chỗ cảnh sát Lâm, tôi đi tìm xung quanh."
Ngụy Quân rùng mình: "Chị dâu, cô yên tâm."
Coi như là bắt cóc, cũng nên có tin tức, sợ là sợ đối phương trực tiếp lấy tiền diệt khẩu, đây mới là kết quả xấu nhất.
Không thể chỉ nhắm vào một chỗ, quá chậm.
Sau khi Thẩm Mỹ Vân rời khỏi nhà xưởng, cô trực tiếp đi tìm Cao Dung và Lâm Tây Hà: "Có việc cần nhờ hai người giúp một." Thẩm Mỹ Vân mắt nhìn cảnh sát bên này không dễ có kết quả nhanh như vậy, cô nghĩ nghĩ, bắt Quý Minh Viên đi, đại khái xác suất là để cầu tài, bởi vì lúc Quý Minh Viên biến mất, biến mất cùng cậu còn có hai mươi vạn đồng kia.
Đám du côn đó không có lá gan lớn như vậy, vừa có xe tải, còn có thủ đoạn, càng biết trên người đối phương có hai mươi vạn, lập tức nhắm về số tiên này, đám du côn học đòi đó cũng không dám động.
Thẩm Mỹ Vân đơn giản nói toàn bộ câu chuyện một lần.
Cao Dung nhíu mày: "Chỉ sợ không phải đám du côn kia làm."
Cô ấy một lòng bận rộn tại xưởng may, chuyện bên này tất nhiên là cô ấy không biết.
Cao Dung gật đầu, trên mặt vó chút trịnh trọng: "Cô mới đến Dương Thành nên không biết, những người buôn bán như chúng ta, cuối cùng bị rơi vào khó khăn, đại đa số đều là những người này làm."
Thẩm Mỹ Vân: "Ý cô là? Có thể người đứng đằng sau ra tay?"
Cô ngược lại không nghĩ tới chuyện này.
Chân chính có thể động thủ, cũng chính là những tên xã hội đen kia.
"Dựa theo chuyện của ông Hứa mà nói, chuyện ông ấy đi gửi tiền này, theo lý thuyết người ngoài là không biết, nhưng lại không chịu nổi em vợ thích uống rượu của ông ấy, khoe khoang rằng ông ấy có nhiều tiền, một lần đi gửi tiền tiết kiệm phải năm sáu con số, lúc này mới bị người có dã tâm theo dõi."
Loại thủ đoạn này, cô ấy thật sự là quá quen thuộc, cô ấy mười mấy tuổi đã gặp phải, khi đó, là kẻ xấu bên ngoài nhà trưởng công liên hợp, trói em trai của cô ấy lại.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác cứ trùng hợp như vậy, chân trước cậu lấy được tiên đặt cọc, chân sau trở lại xưởng truyền hình đã xảy ra chuyện.
Chỉ một cái bao tải rách nát kia, mặc cho ai cũng nghĩ không ra, trong này sẽ chứa mấy chục vạn.
Nói tới đây, giọng cô ấy có chút khựng lại: "Cô nói cháu trai cô bị cướp gặp chuyện không may ngày đó, nếu không phải có người quen bép xép, sao biết cậu ta cầm hai mươi vạn tiên đặt cọc?"
Nếu nói trong này không có người quen nhúng tay, Cao Dung không thể tin được.
Giống như ông Hứa, không phải chỉ có một ví dụ, mà là rất nhiều ví dụ.
Thẩm Mỹ Vân nghe xong, cô im lặng: "Tây Hà, anh giúp tôi đi một chuyến, báo chuyện này cho cảnh sát Lâm và Ngụy Quân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận