[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 2631: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 7

Chương 2631: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 7Chương 2631: Ngày Thứ Ba Trăm Lẻ Một Xuyên Không 7
Thẩm Mỹ Vân nghĩ nghĩ: "Tối nay mọi người vất vả rồi, đợi bán hết số thịt heo này sẽ tan ca."
Bây giờ là hơn bốn giờ chiều, mãi cho đến mười giờ tối, hẳn là kém không nhiều lắm.
Hơn nữa, theo thời gian người tới cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Tào Chí Phương đáp một tiếng: "Vậy ngày mai chúng ta còn bán không?"
Đó là câu hỏi mà ai cũng muốn hỏi.
Thẩm Mỹ Vân lắc đầu: 'Không bán nữa, nghỉ ngơi đến mùng bốn đầu năm, mùng năm đón thần tài mở cửa."
Lập tức có thể nghỉ vài ngày, mọi người nhất thời vui vẻ.
Cũng đúng như Thẩm Mỹ Vân đoán, chưa đến mười giờ, mười sáu con heo kia đã bán hất.
Mắt thấy quả thật không còn, mọi người lúc này mới không tình nguyện rời đi.
Bởi vì, cô không xác định mấy ngày nay trại chăn nuôi Mạc Hà bên kia có thể đưa thịt heo tới hay không.
Đợi đến mười giờ tối, tất cả thịt heo đều bán hết, quán ăn nhà họ Lỗ cũng chuẩn bị đóng cửa.
Bọn họ phải để lại cho mình đủ nguyên liệu nấu ăn, lúc này mới không cần hoảng hốt.
Dù sao, cô gọi điện thoại hỏi đến tin tức là Mạc Hà bên kia có bão tuyết lớn, tuyết lớn phủ kín núi, coi như là muốn đi cũng đi không được.
Thẩm Mỹ Vân nhìn khách nhân vây quanh bên ngoài không đi, cô thở dài, cầm loa lớn nói: "Tất cả thịt heo đều bán hết rồi, lần sau chúng tôi khai trương là mùng năm tháng giêng. Mọi người mùng năm tháng giêng lại tới." Tiếp theo, cô chuyển đề tài: "Thế nhưng, mùng năm ngày đó có bán thịt heo hay không, hiện tại chúng tôi cũng không xác định, đến lúc đó sẽ thông báo cho mọi người."
Còn lại ba con heo, Thẩm Mỹ Vân sai người đưa đến cửa sau quán ăn nhà họ Lỗ cất giữ, đây là nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị cho mùng năm khai trương.
Kế tiếp là chị Minh bọn họ, mỗi người bốn mươi đồng.
Tất cả nhân viên phục vụ và nhân viên bếp sau, đến nhân viên rửa chén, toàn bộ đều có tiền thưởng.
Tào Chí Phương là quản lý, phải lo toan nhiều nhất, tiền thưởng của cô ấy cũng là cao nhất, một mình được năm mươi đồng.
Chờ khách hàng đều rời đi, Thẩm Mỹ Vân lúc này mới tiếp đón mọi người đi vào, trước tiên đi vào cô lấy tiền thưởng đã chuẩn bị sẵn ra.
"Cảm ơn bà chủ."
Đầu bếp sau bếp, mỗi người bốn mươi đồng.
Mọi người lấy được tiền, nhất thời vui vẻ.
Còn có người rửa chén, mỗi người hai mươi đồng.
Thẩm Mỹ Vân lập tức phát ra một ngàn phong tiền thưởng, cô cũng không đau lòng, khoát tay: "Mọi người thu dọn đồ đạc xong rồi, vê nhà đi. Tôi ở đây để chúc mọi người một năm mới vui vẻ."
Bảo bọn Quý Minh Đống rời đi.
Lúc này, Quý Minh Đống bọn họ nhất thời vui vẻ lên, đây có thể xem như chính bọn họ kiếm tiền.
Thẩm Mỹ Vân cảm thấy buồn cười, từ trong túi lấy ra ba cái bao lì xì: 'Mỗi người hai mươi đồng, xem ra các cháu hôm nay biểu hiện rất tốt, tăng gấp đôi tiên thưởng."
Thẩm Mỹ Vân gật gật đầu, vừa quay đầu lại lập tức nhìn thấy mấy người Quý Minh Đống, đáng thương nhìn cô.
Cảm giác thành tựu tất nhiên là không giống nhau.
"Chúc mừng năm mới, bà chủ." Thẩm Mỹ Vân đi bàn sổ với Tào Chí Phương: "Đưa doanh thu bán thịt heo cho tôi xem
Để tiện quản lý, mấy ngày nay tiền bán thịt heo cũng không tiết kiệm.
Tào Chí Phương lập tức cầm sổ sách đưa cho cô: "Tổng cộng bán năm mươi mốt con heo, trên sổ sách là tám ngàn chín trăm mười ba đồng, thực tế khoản đầu tiên là tám ngàn chín trăm lẻ chín đồng. Nợ kém bốn đồng, tôi thế nào cũng không tìm ra được nguyên nhân."
Thẩm Mỹ Vân lật xem sổ sách: "Vậy dựa theo nợ xấu mà xử lý. Hẳn là lúc thu tiền, xảy ra sai lầm."
Tào Chí Phương gật đầu.
"Mấy ngày nay khách sạn thế nào?"
Tào Chí Phương: "Doanh thu mỗi ngày của khách sạn khoảng một vạn rưỡi."
Nếu không là lễ mừng năm mới phải nghỉ ngơi, cô ấy thật sự hận không thể tiếp tục bán tiếp."
Thẩm Mỹ Vân: "Không tệ."
Cô lấy tất cả hóa đơn ra, nhìn sơ qua tổng sổ sách một lần, cũng không buồn ngẩng đầu hô to: "Đi gọi thầy Lỗ lại đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận