[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 848: Ngày Thứ Chín Mươi Hai Xuyên Không 2

Chương 848: Ngày Thứ Chín Mươi Hai Xuyên Không 2Chương 848: Ngày Thứ Chín Mươi Hai Xuyên Không 2
Bả vai Thẩm Mỹ Vân bị bị người khác vô xuống, cô gần như bị dọa sợ để mất đi ý thức muốn hét lên, nhưng lại bị đối phương bịt miệng lại.
Thẩm Mỹ Vân: '?2?"
Trong nháy mắt đó, tám trăm suy nghĩ chạy qua đầu cô, có phải cô bị cướp không?
Không đúng trong rừng sâu núi thẳm sao có thể bị cướp được?
Là ai?
"Đừng lên tiếng, là tôi."
Giọng nói có chút quen thuộc, khiến Thẩm Mỹ Vân sửng sốt một chút: "Đội trưởng Lương?"
Lương Chiến Bẩm ho nhẹ một tiếng: "Là tôi."
"Có trả tiền..."
Thật sự là Quý Trường Tranh trông chừng Thẩm Mỹ Vân quá chặt, đến mức anh ta hoàn toàn không tìm được cơ hội thích hợp để nói chuyện với đối phương.
"Là như vậy."
Thẩm Mỹ Vân có chút buồn bực, ngay sau đó lông mày mỏng cong cong cũng bắt đầu cau lại.
"Anh tìm tôi làm gì?"
Lương Chiến Bẩm lựa lời nói: "Tôi muốn mời cô, ngày mai đến làm việc trong quân đội của chúng tôi một ngày."
Anh ta buông tay ra, nói lời xin lỗi với Thẩm Mỹ Vân: "Xin lỗi vì đã dùng cách này để tới tim cô."
Cho dù là chỉ nửa ngày.
Cho dù là cá hay tôm đều là do bọn họ vớt được, nhưng từ sau khi thu hoạch ở thảo nguyên ngoại ô xong, Quý Trường Tranh bị đánh bại ba lần liên tiếp, may mắn của bọn họ kém đi, lúc này đội ngũ của anh ta mới đánh bại đội ngũ của Quý Trường Tranh ba lần.
Nhưng lần này rõ ràng là khác.
Anh ta suy nghĩ suốt đêm, nhận ra có điều gì đó không được bình thường, trước đó lúc ở thảo nguyên ngoại ô, mấy người Quý Trường Tranh đã rất may mắn.
Lúc Thẩm Mỹ Vân nghe được yêu cầu này, cô cảm thấy có chút không hợp thói thường: "Đội trưởng Lương, có lẽ anh cũng biết, người yêu của tôi là Quý Trường Tranh."
Cho nên, anh ta đoán rằng Thẩm Mỹ Vân chắc chắn có tác dụng, nhưng rốt cuộc tác dụng lớn đến đâu thì Lương Chiến Bẩm cũng không chắc chắn lắm.
Cho nên, anh ta muốn đưa Thẩm Mỹ Vân đi, thử nghiệm một phen.
Nhưng khoảng cách đã bị kéo xa, Lương Chiến Bẩm cẩn thận nhớ lại, sự khác biệt lớn nhất với ba lần trước là lần này mấy người Quý Trường Tranh lại mang theo Thẩm Mỹ Vân.
"Tôi biết."
Sắc mặt của anh lập tức trở nên lạnh lùng: "Anh tốt nhất đừng nằm mơ nữa."
Anh ra chỉ cân một ngày thôi!
"Tiền lương của tôi không thể so với Quý Trường Tranh." Lương Chiến Bẩm thấy cô im lặng, tiếp tục thuyết phục: "Tôi có thể đưa cho cô cả tháng tiền lương của tôi, ngày mai cô ở cùng chúng tôi một ngày là được."
Thẩm Mỹ Vân: '..."
Quý Trường Tranh vạn vạn lần không ngờ mình chỉ vừa ra ngoài tuần tra một chuyến, lúc trở về lại nghe được tin tức Lương Chiến Bẩm tới đào chân tường.
Lương Chiến Bẩm ho nhẹ một tiếng: "Cho nên tôi sẽ trả tiền."
Vợ của anh đó.
Lương Chiến Bẩm đây là tới đào móng tường chỗ vợ anh, điều này thật quá đáng. Lương Chiến Bẩm không ngờ rằng Quý Trường Tranh vậy mà lại trở về vào lúc này, anh ta đã cố tình chọn thời điểm Quý Trường Tranh không có ở đó để đến mời người.
Chưa bao giờ ngờ rằng...
"Quý Trường Tranh, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn thí nghiệm một chút thôi."
Anh ta còn chưa nói dứt lời, đã bị Quý Trường Tranh cắt đứt: "Anh nghĩ cũng đừng nghĩ tới nữa"
"Vợ tôi đương nhiên phải ở cùng tôi."
Nói xong, anh hoàn toàn không để ý tới sắc mặt của Lương Chiến Bẩm, trực tiếp kéo Thẩm Mỹ Vân rời đi.
Thẩm Mỹ Vân nói: "Chờ một chút, chị dâu Xuân Lan còn chưa tới."
Quý Trường Tranh ừ một tiếng, sắc mặt vẫn khó đăm đăm, mãi đến sau khi Lương Chiến Bẩm rời đi, sắc mặt anh mới hoà hoãn hơn một chút.
"Mỹ Vân, đàn ông lỗ mãng bên ngoài đều không phải thứ gì tốt."
Lương Chiến Bẩm đã rời đi, bước chân trở nên loạng choạng, không phải! Anh ta không phải đến dụ dỗ vợ anh, anh ta chỉ là đến trộm người thôi.
Mà trộm người còn là có tác dụng.
Cũng không làm gì chia rẽ tình cảm vợ chồng bọn họ.
Thẩm Mỹ Vân dở khóc dở cười: "Được rồi, em biết rồi, nhưng anh cũng biết đội trưởng Lương không có ý đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận