[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng

Chương 1216: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 7

Chương 1216: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 7Chương 1216: Ngày Thứ Một Trăm Ba Mươi Bốn Xuyên Không 7
Nói đến đây, anh ấy đem nồi đất đẩy tới trước mặt đồng chí Cao: "Trước khi tôi tới, đồng chí Thẩm đã dặn dò rất kĩ, nồi đất thịt kho tàu phải ăn thừa dịp còn nóng, nếu mọi người không ăn, thật thiệt thòi cho đối phương."
Nhấn mạnh lần nữa.
Lúc này đồng chí Cao mới động đũa, gắp một đũa thịt kho tàu, thiếu chút nữa gắp đứt thịt.
Thịt kho tàu này thật sự là quá non mềm, miếng thịt đũa kẹp ở giữa thiếu chút nữa chia làm hai.
Đồng chí Cao lập tức thay đổi lực tay, lúc này mới gắp thịt kho tàu kia lên, sau khi vào miệng, ông ấy theo bản năng sửng sốt.
"Đây là thịt kho tàu?"
Nhịn không được thò đầu nhìn sang.
"Đúng vậy."
Nhưng ông ấy cũng chỉ gắp một đũa, gọi mọi người: "Nào, mỗi người gắp một cái, còn lại bưng đi, chia cho mọi người nếm thử."
"Vừa vào miệng đã tan, hơn nữa còn đàn hồi."
Đồng chí Cao chậm rãi nhai, nếm thử mùi vị: "Quả thật không tệ, so với mấy cửa hiệu lâu đời còn ngon hơn ba phần."
Cái này...
Sĩ quan hậu cần: "Tôi đã nói rồi, món thịt kho này ngài nhất định không thể bỏ qua, đây là tuyệt kỹ của đồng chí Thẩm chúng tôi."
Đây là đánh giá rất cao.
"Nhưng sao lại mềm như vậy?!
Cũng chỉ có Mỹ Vân mới có tài nấu nướng này. Chứ đừng nói đến thịt kho tàu này.
Sau khi có lời này của đồng chí Cao, mọi người mỗi người gắp một miếng, Quý Trường Tranh ăn vào miệng, trong lòng tự nhủ đây thật đúng là Mỹ Vân làm.
Không tính là thức ăn thừa, dù sao, thời điểm chiến tranh, một miếng bánh vài người truyền nhau ăn.
Mọi người theo bản năng nhìn Quý Trường Tranh.
Đồng chí Cao lại mở miệng: "Vị đồng chí Thẩm này, là đầu bếp mới tới doanh trại sao?"
Lời này vừa nói...
Chỉ là, anh không nói chuyện.
"Sao, mọi người đều nhìn Quý Trường Tranh vậy?"
Lần này ông ấy tới đây thật ra là vì Quý Trường Tranh.
Thì ra là thế.
Tất nhiên là Thẩm Mỹ Vân cứu sĩ quan hậu cần, lúc này mới có một bàn thức ăn này.
Không khó đoán ra, bàn thức ăn này tại sao lại có dấu vết của Mỹ Vân.
Đồng chí Cao bừng tỉnh nhận ra: "Thế à, vậy có thể gọi cả vợ của cậu đến không?"
Đồng chí Cao vừa hỏi, Quý Trường Tranh đặt đũa xuống: "Đồng chí Thẩm là vợ của tôi, cô ấy tên là Thẩm Mỹ Vân, lần này bị sĩ quan hậu cần gọi tới giúp đỡ."
Quý Trường Tranh suy nghĩ một chút, hỏi sĩ quan hậu cần: "Mỹ Vân nhà tôi còn ở đây không?"
Sĩ quan hậu cần gật đầu: "Vẫn còn đó, tôi nhờ cô ấy giúp làm cá kho tàu."
"Không làm nữa, không cần quá đặc biệt."
Đồng chí Cao trực tiếp đứng lên: "Tôi đi qua đó xem thử, có thể làm cho Hỗn Thế Ma Vương nhà họ Quý hồi tâm chuyển ý, rốt cuộc là bộ dáng gì." Hiển nhiên, đồng chí Cao đã sớm biết Quý Trường Tranh.
Ông ấy đi, mọi người tất nhiên cũng đi theo.
Trần Viễn tụt lại phía sau, giơ tay chọc cánh tay Quý Trường Tranh: "Sao tôi lại cảm thấy vị lãnh đạo này tới là vì cậu?"
Từ đầu tới cuối đề tài ăn cơm vẫn luôn nhắm về Quý Trường Tranh.
Chỉ là sư đoàn trưởng Trương một mực nói sang chuyện khác, sau đó chỉ đi ăn cơm.
Mới xem như yên ổn được một lát.
Chỉ là chưa được bao lâu, thức ăn vừa mang lên, lại chuyển đề tài đến trên người Quý Trường Tranh.
Làm cho người ta bất ngờ ông ấy lại khai đao từ trên người Thẩm Mỹ Vân.
Quý Trường Tranh ho nhẹ một tiếng, lắc đầu: "Đi xem trước đi."
Cũng không biết bên trong hồ lô của vị lão lãnh đạo này bán thuốc gì.
Trần Viễn ừ một tiếng, vừa định nói gì đó, sư đoàn trưởng Trương quay đầu lại nhìn thoáng qua, hai người bọn họ lập tức đi theo.
Trong bếp, Thẩm Mỹ Vân đang dạy Hoàng Vận Đạt cách nấu cá kho tàu.
"Thấy không? Đầu tiên là chiên đến hai mặt vàng óng ánh, lúc cạn nước..."
Lời còn chưa dứt.
Đoàn người trùng trùng điệp điệp đi vào.
Đồng chí Cao không nghĩ tới, vừa tiến vào đã nhìn thấy một vị nữ đồng chí trẻ tuổi xinh đẹp đang dạy các sư phụ khác trong bếp nấu ăn.
Điều này làm cho người ta có hơi bất ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận