Thiên Tai Càn Quét

Chương 190: Vô Đề

Chương 190: Vô Đề

Trước khi trời tối, Đỗ Kiệt đã trở về với cái má sưng đỏ.

“Có chuyện gì vậy ?”Trịnh Manh hoảng hốt.

“Bị anh họ đánh , đau muốn chết, trong nhà còn thuốc không, lấy ra bôi cho anh.”

Trịnh Manh vội vàng đi lấy hộp thuốc, lấy ra một lọ dầu hoa hồng, dầu hoa hồng trước đó đã bị đông lại , sau khi rã đông có mùi lạ. Nhưng lúc này không thể kén chọn, có dầu để dùng còn hơn không có gì.

Cô ta cẩn thận thoa thuốc cho Đỗ Kiệt, chua xót nói: ”Anh họ điên rồi sao? Vô duyên vô cớ đánh anh bị thương, bây giờ lại không thể đến bệnh viện tìm bác sĩ.”

Đỗ Kiệt có chút áy náy, nhưng sau đó lại nghĩ rằng Manh Manh cái gì cũng không biết, liền nói: “Đều là bạn của em Thanh Thanh đấy, em có biết nhà bọn họ làm gì không?”

“Thanh Thanh?” Trịnh Manh sửng sốt. Đã lâu cô ta không nghe thấy cái tên này, lần đầu tiên nghe thấy có chút sững sờ. Đúng rồi, Thanh Thanh, bạn thân của cô ta Kiều Thanh Thanh, hóa ra họ đã hai năm không gặp nhau rồi. Lần cuối cùng gặp nhau giống như từ kiếp trước vậy.

“Thanh Thanh làm sao vậy, việc anh họ đánh anh với Thanh Thanh có liên quan gì sao?”

“Anh họ cùng với mấy người bạn đến tiểu khu Kim Nguyên bàn công việc, lúc đó có chút hiểu lầm, không hiểu sao nhà Kiều Thanh Thanh lại hất một nồi nước sôi, nước nóng đổ trúng vào một người bạn của anh họ, người trúng nước sôi đó tên là Đại Quân.”

Trịnh Manh kinh ngạc.

“Anh đã xem qua rồi. em không biết bây giờ Đại Quân khổ sở thế nào đâu. Tóc anh ấy rụng theo da đầu, mặt đầy mụn nước, mắt không thể mở được, lúc anh về đã sốt cao rồi, mà hiện tại đang thiếu thuốc chữa, bị bỏng nặng như vậy chắc anh ấy không qua khỏi mất.” Đỗ Kiệt vừa nói vừa kích động, không ngừng chửi rủa.

“Không phải chứ. Tính tình của Thanh Thanh và chồng cậu ấy đều rất tốt. sao có thể vô duyên vô cớ dội nước sôi lên người lạ chứ, rốt cuộc là hiểu lầm gì vậy?”

“Anh cũng không rõ”. Mắt Đỗ Kiệt nhìn về phía khác, nắm lấy tay cô ta: “Vợ à, em và Kiều Thanh Thanh là bạn tốt, không bằng em giúp anh sắp xếp, để anh họ và Kiều Thanh Thanh hai người họ ngồi xuống nói chuyện, trút bỏ mọi hiểu lầm, em nói có được không?”

Trịnh Manh do dự: “ Nhưng mà lần trước em tìm cậu ấy để nói về chuyện của ba cậu ấy, em cảm thấy cậu ấy đang giận em, hai năm nay cậu ấy không còn liên lạc với em nữa”.

“Các em đã làm bạn mười mấy năm rồi, cô ấy có thể tuyệt giao với em được sao. Vợ à, em giúp anh đi mà, anh đã bị anh họ giận đánh cho một trận như này rồi, em nhìn mặt anh đi”.

Cô ta mềm lòng, lại nghĩ, anh họ hiểu lầm với Thanh Thanh nên nảy sinh mâu thuẫn, vì bản thân có liên quan, anh họ trút giận lên chồng cô ta, chuyện này có liên quan đến cô ta, cô ta có trách nhiệm đứng ra giải quyết chuyện này.

“Được rồi, em sẽ giúp. Đợi nước rút em sẽ đi. Bây giờ đi ra ngoài em hơi sợ.” Nghĩ đến thi thể mà cô ta nhìn thấy dưới nước, bên trên có đàn ruồi bâu chằng chịt, rất đáng sợ.

Đỗ Kiệt không đồng ý: “Phải rèn sắt khi còn nóng, ngày mai đi luôn. Anh sẽ dạy em nói với cô ấy như thế nào. Nhà cô ấy đã gây ra thương tích cho bạn của anh họ, nhưng có lẽ cô ấy không biết anh họ. Sau khi chúng ta đến, em không cần nói thẳng, dỗ cô ấy mở cửa để chúng ta vào, em hiểu chưa. Vào nhà rồi cùng nhau ngồi xuống nói chuyện.”

“Hiểu, em biết rồi.”

Từ ngày nhiệt độ giảm mạnh, ban đêm không còn yên tĩnh nữa. Trước đây chỉ có tiếng băng nứt, hiện tại mực nước đã giảm xuống, ban đêm toàn là tạp âm không ngừng, tiếng đồ vật va chạm vang lên, tiếng nứt toát của những ngôi đền khổng lồ, tất cả đều khiến màn đêm không còn yên bình nữa. Khi trật tự sụp đổ, lại có thêm một loại âm thanh nữa xuất hiện trong màn đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận