Thiên Tai Càn Quét

Chương 425: Vô Đề

Chương 425: Vô Đề

Mẹ Thiệu đang nhét củi vào bếp than, nghe vậy vội vàng trả lời: “Vẫn ổn, mọi chuyện đều rất suôn sẻ, tháng này lại nở thêm được hai mươi mốt con gà con, toàn bộ đều được nuôi cho béo tròn mập mạp, gà mái ngày nào cũng đẻ trứng, ít thì một ngày đẻ một quả, nhiều thì một ngày có thể đẻ được ba bốn quả, chao ôi quả thực không thể thuận lợi hơn nữa. Có mấy con gà trống nuôi hơi già rồi, bà thông gia nói chờ con và Thịnh An trở về sẽ làm thịt, để các con cất đi, đúng rồi còn có những kẻ xấu kia đều không thấy có, xã khu Bình An của chúng ta rất an toàn, hiện giờ ngày nào cũng có đội an ninh đi tuần tra, những người theo tà giáo kia đều không thấy đâu nữa, hơn nữa lúc này lại không có mưa axit, chúng ta cũng không sợ bọn họ nữa, lúc trước mưa axit đúng thật là dọa con người ta sợ chết khiếp mà!”

Lúc Kiều Tụng Chi và Thiệu Thịnh Phi xuống lầu, lại là một màn kích động mừng rỡ ôm chầm lấy nhau.

Kiều Thanh Thanh đi tắm, Kiều Tụng Chi và mẹ Thiệu nấu cơm, Thiệu Thịnh Phi nhóm lửa. Hắn hỏi, vẻ đầy mong chờ: “Hôm nay em trai có về không?”

Mẹ Thiệu suy nghĩ một chút: “Chắc là hôm nay sẽ về đấy, hai đứa nó đi làm cùng ngày mà.”

“Vậy ba có về không?”

“Ba con tuần trước đã về rồi, hôm nay chắc chắn sẽ không về đâu.”

Kiều Thanh Thanh rất nhanh đã tắm rửa xong xuôi, một tháng nay, cô chỉ tắm hai lần trong ký túc xá. Ảnh hưởng do những ngày nắng nóng đem đến vẫn chưa được loại bỏ, mưa axit làm trầm trọng thêm khó khăn về nguồn cung cấp nước, đến tận bây giờ nguồn nước vẫn còn trong tình trạng tương đối khan hiếm. Tắm nước nóng thoải mái xong, Kiều Thanh Thanh vuốt mái tóc đã để dài được rất lâu rồi dùng khăn lau sạch sẽ.

Từ phòng tắm đi ra, mùi thơm trong nhà bếp chui thẳng vào mũi cô.

Đó chính là hương vị nhà.

Cô mỉm cười đi vào phòng bếp: “Tối nay ăn gì vậy ạ?”

“Có hành lá xào trứng gà, canh gà, gà hầm nước tương và bắp cải xào cay.” Kiều Tụng Chi và mẹ Thiệu giết một con gà trống, đã xử lý xong xuôi. Thiệu Thịnh Phi nói to: “Em gái là anh nhổ lông đấy, anh nhổ lông vừa nhanh vừa sạch.”

Một cảm giác ấm áp len lỏi vào lòng Kiều Thanh Thanh, cô khen Thiệu Thịnh Phi mấy câu, sau đó lại hỏi: “Mẹ, một tháng nay bên trên có phát vật tư không?”

“Có, phát hai lần, đồ đạc không tính là nhiều, rất nhiều người đều vây quanh xe vật tư cãi nhau.” Mẹ Thiệu nói.

Kiều Tụng Chi lại lập tức hiểu được ý tứ của con gái: “Trong vật tư được phát có thịt đóng hộp, yên tâm đi, các con không ở nhà bọn ta cũng không tự bạc đãi mình đâu.”

“Gà nuôi trong nhà các mẹ cũng xem mà thịt đi ạ, không cần giữ lại chờ bọn con về đâu, khi nào muốn ăn thì cứ làm thịt mà ăn.”

Mẹ Thiệu hiểu ra, mỉm cười nói: “Con đừng bận tâm, ngày nào bọn ta cũng ăn trứng gà mà, con nhìn mặt bọn ta đi kìa, được trứng gà nuôi cho béo tốt cả, thôi được rồi con vào phòng nghỉ ngơi một chút đi, chờ đồ ăn xong mẹ bảo Phi Phi gọi con, đi đi con, đi nằm một chút.”

Kiều Thanh Thanh nằm trong phòng mẹ cô, trong phòng đều là mùi của mẹ, mang lại cho cô cảm giác rất an toàn. Cô nằm thành hình chữ đại, cảm thấy cả người giống như đang trôi nổi trên mây, chẳng bao lâu liền ngủ thiếp đi.

Không biết qua bao lâu, Thiệu Thịnh Phi gõ cửa gọi cô: “Em gái, em gái ơi, ăn cơm thôi.”

Cô mở mắt: “Vâng, em ra ngay đây.”

Gà nhà mình nuôi nhưng đây cũng là lần đầu tiên Kiều Thanh Thanh ăn, hương vị thật sự rất ngon, thịt tươi, nước canh thơm ngọt, ngon đến mức khiến người ta muốn nuốt luôn cả lưỡi.

“Ngon thì con ăn nhiều vào, trông con gầy đi đấy, công việc mệt lắm hả con?”

Kiều Thanh Thanh lắc đầu: “Dạ cũng không hẳn là mệt lắm, chỉ là đi đi lại lại khắp nơi, cả ngày đều phải đi tuần tra, nhưng mà bình thường có gặp phải người đánh nhau hay là trộm cắp lừa gạt thì con cũng không cần phải nhúng tay vào, con chỉ phải giải quyết lũ trên trời thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận