Thiên Tai Càn Quét

Chương 54: Vô Đề

Chương 54: Vô Đề

"Hình như là ở lầu năm, để bà đi hỏi một chút."

"Được rồi, con sẽ sắp xếp và quay lại đón họ sau."

Sau khi sắp xếp xong, Hồ Nhất Hàng đưa bà của mình đến thư viện, sau đó quay lại đón người ở 201.

Tin tức ngày hôm nay vẫn khiến tâm tình mọi người không khá khẩm lên nổi, một loạt thiên tai địa chất do lũ lụt xảy ra thường xuyên, nhiều chỗ đê sông đang trong tình trạng khẩn cấp, cư dân vùng hạ lưu được khẩn trương sơ tán, từ màn hình tin tức có thể thấy tình hình rất cấp bách, không khỏi khiến mọi người cảm thấy lo lắng như bóp nghẹt tim họ.

“Có rất nhiều gián, hơn nữa toàn là những con gián lớn.”

Kiều Thanh Thanh và những người khác đang xem tin tức buổi sáng trong phòng khách, khi họ đột nhiên nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của Thiệu Thịnh Phi, bà Thiệu đã vội vàng chạy tới.

Thiệu Thịnh Phi nhảy ra khỏi phòng tắm, người đàn ông cao 1,8 mét đó tỏ vẻ ủy khuất nhào vào lòng bà Thiệu khóc lóc kể lể: "Mẹ, mẹ có một con gián lớn lắm!"

"Đừng sợ, đừng sợ, mẹ giết con gián lớn, đừng sợ, đừng sợ."

Ông Thiệu cũng chạy nhanh tới, ông cúi xuống cởi một chiếc giày, mang vào phòng tắm với vẻ mặt nghiêm túc.

“Trong nhà có thuốc diệt gián, để con đi lấy.” Kiều Thanh Thanh đã sớm đề phòng việc này rồi.

Tiếng đế giày lộp cộp trên sàn vọng đến trong phòng tắm, cha của Thiệu Thịnh Phi nói: "Phi Phi à, nó đã bị giết rồi, đừng sợ nữa."

Thiệu Thịnh An thăm dò nhìn quanh: "Nhất định là do lũ cuốn đến, con đi lấy cái gì đó chặn cống thoát nước trước đã, ngày nào nước không rút ngày đó trong cống vẫn sẽ có gián."

Ngay khi anh đang nói, một con gián đã chui tọt ra khỏi bồn cầu, vẫy vẫy mấy cái chân trong nước liên tục. Ông Thiệu dùng tay không giết chết được, sắc mặt đen kịt đầy lo lắng: "Cống thoát nước tắc thì thôi đi, toilet cũng tắc luôn sao?”

Ông quay lại nhìn con trai mình, Thiệu Thịnh An cũng lo lắng, gia đình đã chuẩn bị sẵn xi măng và cát để bịt kín các cửa xả nước ở khắp mọi nơi, nhưng bây giờ nước vẫn còn thông, nếu vậy chặn bồn cầu lại rồi phải đi vệ sinh bằng phân mèo có sao không?

"Gián sẽ bị diệt sạch hết thôi, Thanh Thanh không phải nói trong nhà có bình xịt sao? Để con đi phun."

Kiều Thanh Thanh lấy thuốc xịt ra, Thiệu Thịnh An xịt vài lần vào cống và bồn cầu, sau đó đậy nắp bồn cầu và đóng cửa nhà vệ sinh lại.

"Chỉ hơi nồng một lúc là xong rồi, bây giờ khoan hẵng vào trong đã, mùi này rất khó chịu.”

Thiệu Thịnh Phi bị dọa đến sợ hãi, hắn rụt rè, nhưng sau khi được bà Thiệu ôm vào lòng, dỗ dành một hồi lâu thì mới cười lấy một cái.

"Trái cây mẹ làm ngày hôm qua đã đông rồi, tiều Phi có muốn ăn không?" Kiều Tụng Chi cười hỏi.

"Muốn ạ." Thiệu Thịnh Phi lớn tiếng nói, vừa ăn trái cây đông lạnh, hắn như quên mất chuyện con gián đáng sợ hồi nãy đi rồi.

Nhưng lũ gián xuất hiện trong nhà tắm hôm nay mới chỉ là bắt đầu, càng ngày càng nhiều gián từ dưới nước bò lên, men theo tường, cống rãnh rồi chui vào hàng nghìn hộ gia đình.

Sau khi những thương gia bán xuồng nhận được một đống đơn hàng, nguồn cung thuốc chống côn trùng trong siêu thị và mấy quầy tạp hóa cũng thiếu hụt, chúng đã được bán hết sạch chỉ trong hai ngày.

Nhà của Kiều Thanh Thanh đã được sửa sang lại, ban công và sân thượng đã được che chắn lại, các cửa sổ treo màn chống muỗi, những nơi gián có thể chui vào là phòng tắm và nhà bếp. Thứ này bò ra từ nước lũ, mang theo biết bao nhiêu vi khuẩn, Kiều Thanh Thanh kiếp trước đã từng dính loại bệnh đó khiến cô vừa ghét vừa sợ gián. Ngày hôm sau, họ bắt đầu trộn xi măng để bịt tất cả các đường ống thoát nước trong nhà, bao gồm cả nhà vệ sinh.

"Từ hôm nay chúng ta đều dùng cát đi vệ sinh của mèo để đi vệ sinh, đi nào anh hai, em chỉ anh cách dùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận