Thiên Tai Càn Quét

Chương 280: Vô Đề

Chương 280: Vô Đề

Kiều Thanh Thanh ở xa xa vẫn trông thấy đôi môi màu tím của Vu Mạn Thục, lại thấy hành động vò ngực của bà ta, cô mơ hồ biết được kiếp trước Vu Mạn Thục qua đời thế nào.

Thật ra kiếp trước cô sống sót ở căn cứ chưa từng nghe tên của anh họ Vu Mạn Thục là Vu Tịnh Thâm trong nhóm lãnh đạo cấp cao. Sau này Lâm Minh Dũng thất bại vì quyền thế hi sinh con gái, chắc chắn liên quan đến cái chết của Vu Mạn Thục và chuyện Vu Tịnh Thâm rời khỏi giới cấp cao.

Cô lạnh lùng nhìn Vu Mạn Thục bận rộn đến choáng váng, quay người đi hướng khác.

Mỗi người đều có vận mệnh của mình, Kiều Thanh Thanh có thể trùng sinh đã vô cùng cảm kích. Nếu không giữ chặt cơ hội này, cô sẽ hận mình chết mất.

Trong tháng này tương đối bình an này, cô vẫn không ngừng đi về phía trước.

Rèn luyện thân thể, tiếp thu y thuật phong phú, mỗi ngày cô vô cùng bận rộn.

Cách mỗi nửa tháng chồng cô sẽ về hai ngày, ba mẹ chồng sẽ về mỗi tháng một lần. Đối với Thiệu Thịnh Phi mà nói, hai ngày ba mẹ và em trai cùng về nhà kia vui như ăn tết vậy.

Sau này trong khoảng thời gian lưu lạc, thỉnh thoảng Kiều Thanh Thanh sẽ nhớ tới khoảng thời gian này. Đó là khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc sau khi bọn họ rời Hoa Thành, cùng vào xã khu mới ở.

Mùa thu năm thứ tư tận thế thiên tai, xã khu mới bước đầu được xây xong. Theo Thiệu Thịnh An nói, quy hoạch gần xong, khu đóng quân, khu hành chính của chính phủ, khu dân cư, khu chữa bệnh, khu giáo dục, cũng khu quản lý phân cấp nước giếng sâu, tất cả kế hoạch xây dựng đã hoàn tất.

"Ngày mai chúng ta cùng đi chọn nhà ở, nhìn xem có thể chọn tầng cao nhất không."

"Trong nhà không có ai trông chừng cũng không được, các con đi đi." Ba Thiệu nói.

Cuối cùng Kiều Thanh Thanh, Thiệu Thịnh An và Thiệu Thịnh Phi cùng đi, dựa vào giấy chứng nhận tư cách rút thăm Diệp trưởng thôn phát mà đi vào sân.

Nơi rút thăm đông nghịt người, lúc bọn họ xếp hàng, Thiệu Thịnh An khẽ đẩy Kiều Thanh Thanh: "Em đi rút đi."

Rút thăm do máy tính thực hiện, như rút biển số xe, bấm "Chọn" sau đó xem ý trời.

Kiều Thanh Thanh hít sâu một hơi, bấm nút "Chọn".

Trên màn ảnh máy vi tính thay đổi, các con số liên tục chuyển động. Cuối cùng màn hình dừng lại ở "Tòa nhà 20, tầng 6, nhà 601 xã khu Bình An."

"Tòa nhà 20, tầng 6, nhà 601 xã khu Bình An đã được chọn, mời chủ hộ đến ký tên."

Thiệu Thịnh An vội hỏi: "Không phải chủ hộ ký được không, tôi muốn cho vợ tôi ký."

"Cũng được, ký đi, tổng cộng ba lần đừng sót."

Kiều Thanh Thanh thở ra một hơi, cầm bút ký tên.

"Nếu có thời gian đến phòng quản lý nhà đất lấy giấy tờ nhà đất mới, lại đến hộ tịch sửa đổi địa chỉ hộ tịch, đổi thành địa chỉ mới. Được rồi, kế tiếp." Nhân viên công tác cất giọng nói.

Sau khi Kiều Thanh Thanh lấy được giấy tờ thì lui ra, mấy gia đình khác ở sau lưng vội vàng ngồi xuống.

Trong đám người chen chúc, Thiệu Thịnh An nắm chặt tay cô, cười nói: "Tầng sáu không tệ, ở nơi này nhà mới cao nhất chỉ ở tầng bảy, đến lúc đó nhìn xem có cách nào đổi thành lầu bảy không."

"Sau này có thể xem nhà ở tầng bảy còn trống không, chúng ta mua." Không chỉ vì có thể lắp máy phát điện năng lượng mặt trời mà trong lúc bóng đêm kéo dài, nhà cao tầng tương đối an toàn hơn.

"Được."

Bọn họ đi xuyên qua đám người, bây giờ trong sảnh rút thắm chật kín người, cũng may có cảnh sát vũ trang cầm súng giữ trật tự, nếu không không biết sẽ loạn thành thế nào.

Đi tới cửa, bên ngoài vang lên tiếng gào thét.

"Vì sao chúng tôi không thể đi vào, vì sao chúng tôi không thể rút thăm. Chuyện này không công bằng, sao lại có chuyện như thế, anh bảo bọn họ giải thích với chúng tôi đi."

"Đúng thế, vì sao chứ, sau này chúng tôi ở đây, như thế chẳng phải muốn giết chết chúng tôi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận