Thiên Tai Càn Quét

Chương 440: Vô Đề

Chương 440: Vô Đề

Đây cũng là điều mà trước khi cô ta đến cũng đã nghĩ tới, cô ta làm vẻ mặt tội lỗi: “Em,em biết chị vẫn hận em, nhưng lúc đó em vẫn còn nhỏ chưa hiểu chuyện. Em cũng không cố ý làm vậy, mẹ em cũng trách mắng em rồi, em sớm đã nhận ra lỗi lầm của bản thân, sau đó cũng không dám xuất hiện trước mặt chị nữa, chị tha thứ cho em đi mà, bây giờ em thực sự biết sai rồi, em cũng đã gặp phải báo ứng.” Cô ta khóc như mưa, hàng mi của cô ta khẽ rung rinh dưới ánh đèn, đôi mắt đẫm lệ trông rất yếu ớt, nhìn vào thấy rất cảm động.

“Cô thực sự cảm thấy hối hận sao?

“Dạ đúng rồi.” Lâm Vy Ni liền nói: “Năm đó em còn quá nhỏ, có chút ghen ghét khi chị là con gái đầu lòng của ba, em luôn muốn làm con gái đầu lòng của ba, em vẫn luôn hối hận vì năm đó còn nhỏ quá bồng bột.”

“Ồ thì ra lúc đó cô còn nhỏ, vậy lúc cô khiến tôi mất suất tham gia đội bắn cung thì lý do vẫn là do cô còn nhỏ sao?”

Lâm Vy Ni bị hỏi tới ngơ luôn, mặt cô ta chớp chớp để cho nước mắt rơi xuống: “Gì, gì vậy chị, em nghe không hiểu chị đang nói gì.”

“Xem ra lời xin lỗi của cô không có chút thành ý nào.” Kiều Thanh Thanh cười trừ.

“Chị, em thực sự không hiểu chị đang nói vấn đề gì, cái gì mà suất tham gia đội bắn cung, em chưa từng để ý tới đội bắn cung gì đó mà.”

Nhìn dáng vẻ đang diễn của Lâm Vy Ni quả thực là một sự dày vò. Kiều Thanh Thanh không muốn nghe thêm bất cứ lời nào, cũng không muốn cô ta dùng thủ đoạn để nói chuyện với mình, quá là khó chịu.

“Nói đi, cô tìm tôi có việc gì?”

Vẻ mặt cô rất lạnh nhạt, lạnh nhạt tới mức Lâm Vy Ni không thể khóc được nữa, cúi đầu lau nước mắt.

“Ngày hôm đó chồng chị gặp em, thực ra cũng là ngày em bỏ nhà đi, ba muốn em phải gả cho một người mà em không thích, người đó lớn hơn em tận 30 tuổi, năm nay cũng gần 60 rồi, em không muốn, em không đồng ý. Lúc đó chồng chị không cho em tìm đến nhà chị, sau đó em đã bị ba bắt được. Bây giờ hôn sự đã thành.” Lâm Vy Ni cúi đầu xuống rồi lại ngẩng đầu lên, cô ta xin lỗi Kiều Thanh Thanh, đôi mắt đẫm lệ: “Lúc trước do em không hiểu chuyện, em xin lỗi, mẹ em cũng đã giáo huấn em rồi,mẹ em nói em làm như vậy là người không đàng hoàng, không biết xấu hổ và không được dạy dỗ tử tế, em thực sự biết sai rồi. Chúng ta là chị em ruột, dòng máu đang chảy trong người chúng ta một nửa là giống nhau mà, chị Thanh Thanh, chị giúp em đi, em không muốn phải gả cho ông già đó.”

“Chúng ta không phải chị em, chỉ là cùng huyết thống mà thôi. Hoàn cảnh của cô, tôi rất đồng cảm nhưng một người ngoài như tôi cũng không có lý do để có thể can thiệp được. Nếu như cô thực sự cần giúp đỡ thì hãy báo cáo chuyện này với Hội liên hiệp phụ nữ, nghe nói Lâm Minh Dũng cũng là cán bộ cốt cán, ông ta chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này. Cô đến tìm tôi cũng không có tác dụng gì dâu.”

Lâm Vy Ni cắn môi.

Từ nhỏ Lâm Vy Ni đã nổi tiếng là được giáo dục từ nhỏ, luôn thể hiện hình ảnh xinh đẹp, dịu dàng hào phóng phù hợp với tiêu chuẩn chọn con dâu của những nhà giàu có, cho dù là ngày tận thế thì Vu Mạn Thục cũng không từ bỏ việc bồi dưỡng con gái.

Nhưng điều kỳ lạ là, trước mặt Kiều Thanh Thanh thì Lâm Vy Ni lại thường xuyên không khống chế nổi cảm xúc của bản thân, cô ta biết rằng lúc này phải tỏ ra yếu đuối, đáng thương một chút, từ khi mẹ cô ta qua đời, cô ta sớm đã quen với việc làm mọi cách để khiến cho mọi người thương hại. Nhưng khi đứng trước mặt người chị này, đối với đôi mắt bình thản kia cô ta cảm thấy tất cả các lớp ngụy trang như bị cởi bỏ, tâm tư của bản thân đều bị đối phương nhìn rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận