Thiên Tai Càn Quét

Chương 312: Vô Đề

Chương 312: Vô Đề

Một là tuyên bố chính thức sáp nhập trấn Bình An vào căn cứ người sống sót, thay tên thành xã khu Bình Sam, hai là tuyên bố thanh tra hộ tịch, mời người dân bản địa mang theo sổ hộ khẩu, chứng minh thân phận, chứng minh bất động sản hoặc là các giấy tờ chứng minh hộ tịch khác, đến chỗ làm hộ tịch đối chiếu kiểm tra sự thật, nhắc nhở những người tị nạn đến từ bên ngoài đến chỗ làm hộ tịch để làm hộ tịch tạm thời, phối hợp với quản lý xây dựng. Ba là tiến hành thanh tra phòng ốc bỏ trống, người sở hữu bất động sản mang theo chứng minh bất động sản hoặc là các loại đăng kí chứng minh bất động sản đến cục bất động sản đăng ký, mau chóng giải quyết sự việc nguyên chủ hộ cùng người tị nạn tranh đoạt quyền sở hữu bất động sản, bảo đảm quyền sở hữu tài sản của chủ hộ, đồng thời làm tốt an bài cho những người tị nạn.

Ba phần thông cáo kia anh đã xem qua, chữ rậm rạp, kì thật nói đơn giản chính là xác định quyền lợi của cư dân địa phương hoặc là người có bất động sản ở đây, đến có một bộ phòng ở mà chủ nhân rời đi để tị nạn, hiện tại căn hộ này bị những người khác chiếm đoạt, như vậy sau khi chủ nhân trở về, căn hộ này nên trả lại cho chủ nhân, người đến ở nhờ phải rời đi.

Anh hiểu rõ phía trên quyết tâm vì xây dựng lại trật tự, trật tự yêu cầu đại đa số người trong cộng đồng giữ gìn, cho nên phía trên thực coi trọng dân bản xứ, trước đó khi xây dựng xã khu mới liền chiếu cố chu toàn mấy thôn dân ở thôn Thu Diệp. Những thôn dân đó đối với mảnh đất này có lòng trung thành cực lớn, người tới gần Diệp Sơn tính phục tùng cũng cao.

Thôn dân nguyên bản, hơn nữa về sau thành thôn dân mới, sau khi xã khu mới mở ra, phát triển thật vững vàng, đây cũng là nguyên nhân Thiệu Thịnh An dám từ biệt người nhà ra ngoài làm công, những người như Lâm Minh Dũng, không phải phú thương cũng chính là có bối cảnh, xã khu mới là chiến trường mới của bọn họ, bọn họ nhất định sẽ đem toàn lực giữ gìn, cho nên Thiệu Thịnh An cho rằng trước mắt xã khu mới chính là chỗ an toàn yên ổn nhất. Hiện tại, trấn Bình Sam cũng bị xếp vào phạm vi căn cứ, phía trên muốn khắc phục xã khu mới thành công, Thiệu Thịnh An cảm thấy lần này có chút khó. Quân đội đóng quân ở Diệp Sơn, tựa hồ cũng nắm giữ một số lượng lớn vật tư, từ lúc thiên tai đến bây giờ, dưới sự bảo hộ của thị trấn thôn xóm Diệp Sơn nên thương vong tương đối ít, Diệp Sơn còn có thừa lực để chi viện cho Hoa Thành gần nhất. Những người sống sót hướng về Diệp Sơn, quay chung quanh Diệp Sơn sinh hoạt, nơi này nhân viên tổ chức cực kì phức tạp, sau lại có rất nhiều người sống sót từ Hoa Thành đến…

Trong thời kì loạn thế, không có người nguyện ý giống như lục bình phiêu dạt, mọi người đều khát vọng có được yên ổn. Người tị nạn ngoại lai mất đi nhà cửa cùng tài sản đến đây, lại ở nơi mất đi chính sách mới, trong lòng bàng hoàng bất an.

Trên thông cáo nói sẽ làm tốt việc an trí cho người tị nạn ngoại lai, an trí như thế nào? Trung tâm căn cứ là Diệp Sơn, khu tân xã gần Diệp Sơn nhất mới chính là vườn địa đàng mọi người mơ ước, không có ai nguyện ý rời xa Diệp Sơn.

Thấy Thiệu Thịnh An xuất thần, Tề Minh vỗ vỗ bờ vai anh: “Cậu cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, nghĩ nhiều đi nữa cũng vô dụng, giữ mình tốt là được!

Cuộc sống của chúng ta cũng chưa từng tốt đẹp, con trai tôi 21 tuổi, thời buổi này người trẻ tuổi cũng không biết nên làm gì, thảm hơn là nó còn đang yêu đương! Lúc trước tôi về nhà, bà xã tôi nói với tôi nó còn trộm mang bạn gái về nhà qua đêm, bà xã tôi nói sợ cô gái kia sẽ mang thai, làm tôi nhắc nhở con trai, haiz, đổi lại trước kia tôi thật đúng là rất vui vẻ làm ông nội, nhưng hiện tại tình hình như này, tôi nào dám!
Bạn cần đăng nhập để bình luận