Thiên Tai Càn Quét

Chương 355: Vô Đề

Chương 355: Vô Đề

Kiều Thanh Thanh thoáng khựng lại: “Có người giống nhau mà.”

Đúng rồi, ở đây cô cũng chưa gặp qua Lâm Vy Ni, tuy rằng nhà Lâm Vy Ni cũng không ở khu biệt thự nhưng cũng là chỗ gần với khu biệt thự cao cấp, đại khái cùng là quan hệ trong vòng, Lâm Vy Ni cùng những tiểu thư quan gia nhà giàu có lui tới ít nhiều, cô còn nhớ rõ hai tháng trước khi Lâm Vy Ni thấy cô ở chỗ này, suýt nữa không áp chế nổi biểu tình kinh ngạc.

Sau đó Kiều Thanh Thanh có vài lần gặp qua Lâm Vy Ni, rất nhiều tiểu thư đều tìm Kiều Thanh Thanh làm mát xa vai cổ, chỉ có Lâm Vy Ni đối với chuyện này không hề hứng thú. Có đôi khi ánh mắt Lâm Vy Ni nhìn về phía cô ẩn nấp mà che giấu coi khinh cùng hận sắt không thành thép, làm Kiều Thanh Thanh ghê tởm quá mức.

“Cũng phải, cô ta giống như không thích cô, cũng kì quái, cô ta luôn luôn là đóa hoa giả tạo nổi danh trong vòng, tôi cơ hồ chưa gặp qua bộ dạng tức giận của cô ta, vĩnh viễn là cái điệu bộ ôn nhu như nước kia, quá giả.” Chu tiểu thư ném lọn tóc xoăn ra sau, đầu tóc vừa mới sấy xong tự như rong biển, càng làm nổi bật mĩ mạo của cô ấy. Trong lòng Kiều Thanh Thanh cảm thán, vị Chu tiểu thư này thật sự rất đẹp, con trai của Vu Tịnh Thâm từ vẻ bề ngoài đã không xứng với cô ấy rồi.

Nghe Chu tiểu thư nói vậy, Kiều Thanh Thanh cúi đầu thu dọn cái hòm của mình, không chút nào để ý mà nói: “Liền tính là nhân dân tệ cũng không phải ai cũng thích.”

Cái vòng này thực phức tạp, cô chỉ nghĩ kiếm tiền, cũng không nghĩ cuốn vào chuyện ân oán chị em. Chỉ cần cô không nói, Lâm Vy Ni tuyệt đối sẽ không nói ra quan hệ huyết thống của hai người.

Việc ở chỗ này gặp được con gái Lâm Minh Dũng, Kiều Tụng Chi cũng không biết được, bà ấy kỳ thật cũng không biết chị em Lâm Vy Ni diện mạo khác nhau, chính là loại dù giáp mặt nhìn cũng không có khả năng nhận ra. Hơn nữa, độ hứng thú của các tiểu thư với áo lông thủ công, khăn quàng cổ, mũ cùng bao tay chỉ được ba phần, hiện tại đã cuối xuân đầu hạ, các cô đều đã đang chuẩn bị trang phục mùa hè, tác phẩm của Kiều Tụng Chi sắp thành quá khứ, từ tháng trước đơn đặt hàng đã bắt đầu không có. Đối với việc này Kiều Tụng Chi cũng không để ý, mùa đông cùng mùa xuân bà ấy đều kiếm lời một khoản, cũng nên thấy đủ.

“Sao con về sớm như vậy? Các cô ấy có khi dễ con không?"

Sau khi về nhà, Kiều Tụng Chi quan tâm hỏi: “Sao về sớm vậy? Thịnh An còn nói để nó đi vứt rác xong tới đón con.”

Kiều Thanh Thanh buông cái hòm xuống, lắc đầu: “Không có ai khi dễ con, một vị tiểu thư đã hẹn trước đột nhiên có việc gấp, hủy buổi hẹn. Mẹ, mẹ đừng lo lắng, mẹ từng ở chung với họ rồi, bọn họ cũng không phải người vô lý ngang ngược.”

“Cũng đúng, mấy người đó chính là ánh mắt cao, tương đối bắt bẻ, thế nhưng nhà các cô ấy có điều kiện, bắt bẻ một chút cũng bình thường.” Kiều Tụng Chi lại cầm cây kim lên lần nữa.

“Mẹ, đây là heo nhỏ sao?”

Kiều Tụng Chi cho cô xem: “Là heo con, móc cho con một con heo nhỏ làm quà sinh nhật được không?”

“Được nha, con rất thích.” Kiều Thanh Thanh sờ sờ con heo hồng phấn vừa mới thành hình này, đôi mắt cong cong: “Con sẽ đặt ở đầu giường mình.”

Sinh nhật Kiều Thanh Thanh vào mùa hè, Thiệu Thịnh An cũng đang chuẩn bị quà. Sau khi anh đổ rác chở về, thấy Kiều Thanh Thanh ở nhà anh liền theo bản năng giấu tay ra sau, Kiều Thanh Thanh làm bộ không nhìn thấy.

Chờ đến ngày sinh nhật, Thiệu Thịnh An tặng cô một con heo nhỏ được điêu khắc bằng gỗ.

“Vẫn là mẹ cho anh gợi ý, đẹp không?”

Con heo nhỏ này chỉ cao 10cm, bụ bẫm giống như phim hoạt hình, phong cách đáng yêu mà vẫn có thần, mặt ngoài bị mài giũa đến bóng loáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận