Thiên Tai Càn Quét

Chương 518: Vô Đề

Chương 518: Vô Đề

Cơ thể của Kiều Thanh Thanh không thoải mái, vậy nên cho dù ý chí có mạnh hơn nữa thì cũng không có cách nào ngăn cản, cô ngất xỉu.

Nhưng trong lòng cô vẫn còn rất nhiều chuyện vướng mắc, cô muốn tỉnh lại ngay lập tức, ý chí mãnh liệt này càng kích thích sự mệt mỏi của cơ thể cô, một lần nữa thúc ép cô: “Lên phía trước đăng ký.”

Cô mơ hồ nghe thấy tiếng cãi vã, nghe thấy tiếng khóc quen thuộc.

Có người đang bắt nạt mẹ cô và Phi Phi sao? Mẹ đang cãi nhau với ai, tại sao Phi Phi lại khóc?

Tỉnh lại, mau tỉnh lại đi.

Cô vội vàng cựa quậy, hơi giật ngón tay, nhưng hai người Kiều Tụng Chi cũng không phát hiện ra. Lúc này hai người họ đang gặp rắc rối, không có thời gian để chú ý đến động tĩnh của cô.

Gió bão sấm sét tan đi, chỉ còn lại cơn mưa vẫn cứ kéo dài triền miên, nhưng điều này cũng đủ để khiến những người sống sót kịp thở một hơi. Phần lớn mọi người đều mất đi người thân, bạn bè và vật tư trong trận đại nạn này, vì vậy nên bồn nước kỳ quái trước mặt này là đối tượng thu hút sự chú ý của họ.

Không nói đến cái khác, ít nhất thì chỉ cần leo lên bồn nước kia là sẽ không phải ngâm nước nữa.

Có người leo lên trên, lúc đầu Kiều Tụng Chi không cảnh giác gì với việc lần này. Đều là người gặp nạn như nhau, phía trên bồn nước vẫn còn chỗ thì cho mọi người cùng tránh nước là điều bình thường. Bà ấy bị thương ở đầu, ánh mắt hơi mơ hồ, điều có thể làm chỉ là ôm lấy con gái mà thôi.

Cho đến khi đột nhiên có một người đàn ông nhìn chằm chằm vào con gái bà ấy đang ngất xỉu và nói: “Có phải cô ta là một người có khả năng đặc biệt không, tôi thấy cô ta tự nhiên lấy ra được một bồn nước to như vậy. Tôi dám khẳng định lúc trước không có cái bồn nước này, bà nói xem bồn nước mới chất lượng như vậy tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây chứ?”

Không sai, mọi người sờ xung quanh bồn nước, quá mới rồi.

“Anh nhìn thấy thật sao?”

Người đàn ông nói rất chắc chắn: “Thật sự là tôi nhìn thấy, một chiếc bồn nước to như vậy đột nhiên xuất hiện, giống như ma thuật vậy. Người phụ nữ này nhất định có vấn đề, cô ta biết phép thuật.”

“Tôi nhớ là sau khi bọn họ từ bên ngoài vào trong doanh trại thì tự dựng lều vải, nhất định là bọn họ có rất nhiều vật tư, chắc là đều ở trong tay người phụ nữ này.” Lại có người nói thêm như vậy, gia tăng bằng chứng.

“Trời ạ, không phải chứ! Có thật là cô ta vẫn còn đồ ăn khác và thuốc men hay không?”

“Là không gian đó, tôi đã xem qua tiểu thuyết, chính là không gian. Có phải là còn có ngọc bội hay là bảo châu và các loại đồ mai mối khác không? Trời ạ, thật sự là không gian sao?”

Từ sau khi chạy nạn thoát thân thì tình trạng của mọi người không được lý trí lắm, chỉ cần một câu nói, một ánh mắt, không biết là bắt đầu từ ai, bọn họ đều muốn tranh giành Kiều Thanh Thanh.

Đây là một món đồ được ưa chuộng, là bàn tay vàng.

Người phụ nữ này có thể lấy được cả bồn nước ra thì có phải còn có thể lấy ra được nhiều thứ hơn không!

Kiều Tụng Chi không hề nghĩ đến, những người một giây trước còn chen chúc nhau tránh nước sưởi ấm ở trên bồn nước mà giây sau đã trở mặt với nhau. Rất nhiều bàn tay đưa qua, muốn bắt con gái bà ấy. Kiều Tụng Chi la lớn:

“Không được đụng vào con gái tôi, Phi Phi!”

Thể lực của Kiều Tụng Chi và Thiệu Thịnh Phi tốt hơn rất nhiều so với người khác, ngậm nhiều nhân sâm đã khiến tinh thần của họ tăng cao, để họ đánh lùi lòng dạ làm loạn của những người sống sót.

Tùm, tùm.

Mắt của Kiều Tụng Chi nhìn không rõ lắm, cơ thể cường tráng của Thiệu Thịnh Phi cùng với sức mạnh rất lớn đã nhanh chóng đẩy những người khác rơi xuống nước, một người lỗ mãng nhất còn bị cây gậy của Thiệu Thịnh Phi làm bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận