Thiên Tai Càn Quét

Chương 255: Vô Đề

Chương 255: Vô Đề

“Có trẻ con bị ngã, cháu đi xem một chút.” Kiều Thanh Thanh vừa quay về lều trại lấy hòm thuốc đã thấy Thiệu Thịnh An đem hòm thuốc ra.

“Vậy chúng ta cùng đi.” Kiều Thanh Thanh mỉm cười nói.

Sau khi khám bệnh trở về trời đã tối hẳn, trên đường về nhà hai người gặp phải một đám người đang tranh cãi, một thiếu niên hét lên: “Chị gái tôi không thích anh, đừng làm cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga."

“Lâm Đức Tuấn, nếu không phải nể mặt chị của cậu thì tôi đã đánh cậu rồi!”

“Có gan thì đến đây đi, xem ai sợ ai!”

“Lâm Đức Tuấn!”

Nghe cái tên này Kiều Thanh Thanh dừng bước chân.

“Cậu ta chính là con riêng của Lâm Minh Dũng phải không?”

Kiều Thanh Thanh khẽ gật đầu, nhìn về phía Lâm Đức Tuấn với ánh mắt thờ ơ. Lâm Đức Tuấn cùng một nam sinh cao lớn khác xảy ra xô đẩy. Bạn bè của cả hai vội vàng ngăn cản họ. Cách đó không xa một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen, mặc một chiếc váy trắng đi tới và thét lên giọng lanh lảnh: “Đức Tuấn! Đừng đánh nhau!”

Đó là Lâm Vy Ni – con riêng đầu lòng của Lâm Minh Dũng được sinh ra khi ông ta lừa dối mẹ cô, cô ta chỉ kém cô bảy tuổi.

Lâm Vy Ni năm nay hai mươi mốt tuổi, dáng người gầy yếu, tóc dài bồng bềnh, bước đi uyển chuyển. Nam sinh đánh nhau cùng Lâm Đức Tuấn lập tức nhìn thẳng, vội vàng sửa sang lại quần áo tóc tai.

“Vy Ni, không phải tôi cố ý cùng em trai chị đánh nhau.”

Lâm Vy Ni đi tới, cau mày: “Trương Cường, xem như nể mặt tôi cậu về trước đi, tôi đưa em trai tôi về, hiện tại trời đã tối ở bên ngoài không an toàn!”

“Chị! Tôi...”

“Cậu có thể đừng nói nữa không, Trương Cường.”

Trương Cường ngượng ngùng quay đầu cùng bạn bè trở về.

“Em còn nói là em không ngốc đi! Mẹ đang tìm em đó!”Lâm Vy Ni kéo em trai đang bất mãn rời đi, ánh đèn pin ngày càng xa rồi hình ảnh hai người chìm dần vào bóng đêm.

“Thì ra bọn họ đã tới rồi.” Kiều Thanh Thanh thu hồi tầm mắt: “Chúng ta cũng đi thôi.”

“Thanh Thanh, em có dự tính gì không?” Trong đầu Thiệu Thịnh An hiện lên đoạn kí ức đau khổ và tiều tụy của Kiều Thanh Thanh hồi học cao trung. Tất cả nguyên nhân đều do hai chị em kia. Trước đó anh không bao giờ tưởng tượng được lòng người lại đáng sợ như vậy, vì cái gì mà một cặp chị em lại đối xử ác độc với người chị cùng cha khác mẹ của mình như thế.

Hôm đó là một ngày bình thường sau giờ học, hai chị em nhờ người vào trường mời Thanh Thanh ra ngoài gặp gỡ, khi Thanh Thanh biết em cùng cha khác mẹ đến thăm mình, cô vô cùng kinh ngạc và sửng sốt. Lúc đó anh bị giáo viên gọi đi lấy bài thi nên không đi cùng, kết quả sau đó khi gặp lại Thanh Thanh, anh đã thấy cô ngồi ở bồn hoa với vẻ mặt thất thần.

Sau đó vài ngày, tinh thần của Thanh Thanh đều không ổn định, thường xuyên thất thần. Anh gặng hỏi mãi Thanh Thanh mới nói ra chân tướng. Thì ra nguyên nhân là ngày ấy, hai chị em kia không phải đến để nhận người thân mà đến để khoe khoang. Bọn họ nói rất nhiều điều khó nghe, nói Thanh Thanh không ai cần, nói cô có mẹ sinh mà không có cha nuôi. Họ khoe cha đối với bọn họ thật tốt, cười nhạo Thanh Thanh là thứ xấu xí bị vứt bỏ.Cô thật đáng thương và thảm hại. Họ nguyền rủa Thanh Thanh thi không tốt trong kỳ thi cao khảo, nguyền rủa cô phải vào trường đại học làm lao công.

Thiệu Thịnh An lúc ấy ngạc nhiên tới mức trợn mắt há hốc miệng nhưng Thanh Thanh sẽ không nói dối, vậy nên chắc chắn hai chị em kia đã nói như vậy.

Nhưng tại vì sao phải như vậy?

Thiệu Thịnh An cùng Kiều Thanh Thanh đều nghĩ không thông, Kiều Thanh Thanh thậm chí còn rơi vào lối mòn, trong một thời gian, cô mất trí nhớ và không có tâm trí để học. Vòng tròn cuộc sống của cô quá đơn giản, mặc dù cha mẹ cô ly hôn khi cô ấy bảy tuổi, nhưng cha cô - Lâm Minh Dũng lại bận rộn với sự nghiệp rất hiếm khi tới thăm cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận