Thiên Tai Càn Quét

Chương 441: Vô Đề

Chương 441: Vô Đề

Cô ta cắn môi, cũng không biết có thể cầu xin thêm điều gì. Thậm chí cô ta cảm thấy cho dù bây giờ bản thân khóc cạn nước mắt để cầu xin thì Kiều Thanh Thanh cũng sẽ không động lòng, ngược lại chỉ xem bản thân cô ta giống như một con khỉ đang diễn xiếc.

Hôm nay đến đây quả thực là uống công rồi.

“Cô đi về đi.” Kiều Thanh Thanh quay người lại.

“Đợi em một chút.” Lâm Vy Ni cuối cùng vẫn cất tiếng để níu giữ cô lại, cô ta đứng trước mặt của Kiều Thanh Thanh giống như đã hạ quyết tâm: “Nếu chị đã nói như vậy rồi, thì sau này em cũng không bao giờ lấy danh nghĩa là chị em đến làm phiền chị nữa, em với chị sẽ là đối tác với nhau, chỉ cần chị đưa em đến khu tị nạn Sâm Lĩnh em sẽ gửi chị 2,5 kg vàng.”

Cuối cùng Lâm Vy Ni cùng chịu nói mục đích thật sự đến đây, Kiều Thanh Thanh đứng lại. Ở kiếp trước cô nghe nói Sâm Lĩnh cũng có khu tị nạn, hai khu tị nạn đó có những giao dịch qua lại nhưng cô lại không ngờ Lâm Vy Ni vậy mà muốn trốn đến Sâm Lĩnh, ở đó cách đây cũng phải đến 1000km. Cô ngay lập tức hiểu ra ý đồ của Lâm Vy Ni.

Khu tị nạn Sâm Lĩnh quả thực là rất xa nhưng mạo hiểm đi để đổi lấy 2,5kg vàng thì có rất nhiều người sẽ đồng ý.

Phải biết rằng, ở khu cộng đồng mới một căn nhà hai phòng chỉ cần 500gram vàng, ba phòng thì cần tới 1kg, đối với nhà ở khu biệt thự thì căn nhỏ cần 1,5kg vàng còn 2,5kg vàng có thể mua được căn sang trọng nhất hoặc có vị trí đẹp nhất trên thị trường.

Dĩ nhiên là khu cộng đồng mới đã xây dựng được bốn năm, chắc giờ số phòng còn lại rất ít nên giá cả cũng phải tăng lên rồi.

Nhưng 2,5kg vàng đổi lấy thức ăn thì cũng được coi là con số khổng lồ. Nếu như Lâm Vy Ni thực sự có thể lấy ra 2,5kg vàng, vậy thì chắc chắn không ít người sẽ đồng ý để mạo hiểm cho một chuyến đi dài như vậy. Bây giờ trên thị trường đã có nhiều lính đánh thuê, bọn họ sẽ ra ngoài để tìm vật tư hoặc sẽ nhận nhiệm vụ được giao.

Nhưng mà Lâm Vy Ni chắc không tin tưởng người ngoài, sợ sau khi ra ngoài sẽ bị cướp tài sản rồi giết người diệt khẩu nên mới nhìn trúng người “chị” này để dựa dẫm.

Cái số vàng đó không thể có từ Lâm Minh Dũng, chắc là do Vu Mạn Thục đưa cho Lâm Vy Ni rồi.

“Có lẽ tôi phải cảm ơn cô vì cô đã đánh giá cao phẩm chất của tôi nhưng tôi không nhận cuộc giao dịch này.”

Thấy Kiều Thanh Thanh nói như vậy, Lâm Vy Ni gấp gáp trả lời: “Thực sự là 2,5kg vàng đó, em không lừa chị đâu, em cũng có thể đưa trước cho chị một nửa làm tiền đặt cọc, chị có thể đưa số tiền đặt cọc đó cho nhà chị sau đó chị và chồng sẽ đưa em qua đó, đợi khi em đến được khu tị nạn Sâm Lĩnh rồi em sẽ đưa cho chị số còn lại.”

Thì ra còn lôi cả Thiệu Thịnh An vào.

Kiều Thanh Thanh lắc đầu: “Tình hình bên ngoài rất phức tạp, cho dù tôi cũng muốn số tiền đó nhưng chỉ dựa vào tôi và Thịnh An thì sẽ không thể ứng phó nổi đâu.” Cô thực sự biết bản thân đang nằm ở đâu, bản thân có thể sống lại đã là một chuyện tốt, có không gian cũng là chuyện tốt nhưng cũng chỉ hơn người khác hai cái ưu điểm đó mà thôi, cô cũng không phải là vô địch, cũng không thể kéo thêm Thịnh An vào nhiệm vụ nguy hiểm trùng trùng như thế này được. 2,5kg vàng cũng khiến cô lung lay nhưng nếu hai người bọn họ chết ở bên ngoài thì gia đình của họ sẽ ra sao.

“Cả hai người đều ở trong đội bắn cung mà, sao lại có thể không ứng phó được chứ.” Lâm Vy Ni liền nói: “Hay là, hay là em nhường một bước, đồng ý để hai người tìm thêm hai trợ thủ, nhưng phải tìm được hai trợ thủ đáng tin cậy, không được hai lòng, không được vong ơn bội nghĩa, em có thể trả thêm 1kg vàng nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận