Thiên Tai Càn Quét

Chương 83: Vô Đề

Chương 83: Vô Đề

Trong phòng khách và phòng bếp trong nhà chỉ có hai ngọn đèn được bật, Kiều Tụng Chi đang gấp quần áo, thấy con gái bước vào bà ấy lập tức mỉm cười, cô nhìn xung quanh, thấy bố mẹ chồng đang ở trên lầu và Thiệu Thịnh Phi đang ngủ trưa bên cạnh, Kiều Tụng Chi thấp giọng nói: "Chiêu này của con thật cao tay, bà ấy thực sự gieo giá trồng khoai, cái này gọi là cho người con cá không bằng chỉ người cách câu”.

“Mẹ à, con cũng không giỏi như vậy đâu.” Kiều Thanh Thanh cười khổ.

Kiều Tụng Chi xoa đầu con gái với ánh mắt dịu dàng.

Túi giá đỗ này được chiên vào ngày hôm sau, món phụ là hẹ trồng trên ban công nhà họ, nó có vị giòn, mềm và rất tươi.

Thực ra có rất nhiều thứ được trồng ở nhà nhưng vì trong nhà kho chứa cũng nhiều nên Kiều Thanh Thanh không muốn tốn nhiều thời gian cho việc tự trồng, cô chỉ trồng một ít hành tăm với mầm tỏi và chỉ tuốt một ít để dùng khi nấu ăn.

Bố mẹ Thiệu cũng nghĩ rằng đó là một ý kiến hay: "Chúng ta cũng có thể tự làm giá đỗ, ở nhà mình có còn đậu xanh không?"

Trong nhà có tất cả mọi thứ.

Kiều Thanh Thanh lấy đậu xanh và khoai tây ra, suy nghĩ một lúc rồi lấy ra một ít hạt giống rau, quả nhiên, ba mẹ Thiệu đều rất ngạc nhiên.

“Ồ, Sao con có nhiều thứ ở nhà vậy, Thanh Thanh? Con là con mèo xanh ư?"

Thiệu Thịnh Phi hét to: "Doraemon!"

Mẹ Thiệu cười đến khóe mắt đều nhăn lại: "Đúng vậy, Phi Phi thật thông minh, đó là Doraemon."

Kể từ ngày đó trở đi, ba Thiệu cuối cùng cũng tìm được sự nghiệp của chính mình, đó là trồng rau, trước kia không có đủ không gian, bây giờ có rất nhiều chỗ để dùng.

Kiều Thanh Thanh biết rằng cô, chồng cô và mẹ cô đều biết trong nhà không thiếu đồ dùng, nhưng chỉ có bố mẹ chồng cô là không biết vậy nên sự thắc mắc giữa hai người họ ngày càng lớn.

"Con nói với con rể rồi để Thịnh An nói với ông bà thông gia kẻo làm bọn họ sợ hãi." Kiều Tụng Chi nói với Kiều Thanh Thanh: "Chúng ta đều là người một nhà, lúc này giấu giếm cũng không hay." Bà ấy là một người mẹ thông minh và hết lòng nghĩ đến con gái mình. Trải qua hai tháng ở bên nhau, bà ấy chắc chắn rằng Thịnh An và Thiệu Thịnh Phi là điểm yếu của hai người đó, cũng giống như vị trí của Thanh Thanh trong lòng bà ấy. Chỉ cần là vì con mình, hai vợ chồng bên đó nhất định sẽ giữ bí mật này và càng thêm coi trọng Thanh Thanh.

"Con đã nói với Thịnh An rồi, anh ấy nói sẽ tìm thời gian nói chuyện, mẹ cứ để Thịnh An sắp xếp."

Ngoài đồ dùng sinh tồn, Kiều Thanh Thanh còn mua một lượng lớn sách điện tử, trong đó nhiều nhất là sách tham khảo, sách nông nghiệp và sách y học. Nhìn thấy sự nhiệt tình của ba Thiệu, cô lấy ipad ra dạy ông cách sử dụng, ba Thiệu không thể học cách sử dụng, thậm chí ông không dám chạm ngón tay của mình vào màn hình ipad, kết quả là Thiệu Thịnh Phi - người đang xem ở bên cạnh đã học được và trở thành trợ lý nhỏ của ba Thiệu trong việc đọc sách nông nghiệp, ngoài việc câu cá, công việc hàng ngày của hắn là tưới hẹ, phụ bếp hay thêm một cuốn sách mới cho ba Thiệu.

Chẳng mấy chốc gia đình đã có giá đỗ tươi tốt, các loại rau trồng khác cũng lần lượt mọc lên nhưng Kiều Thanh Thanh vẫn chấp nhận thỏa thuận từ gia đình bà Vương, Trần Bính Cương và những người khác cần tính phí cũng trao đổi bằng cành cây hoặc các vật liệu khác.

Con người rất dễ thích nghi.

Cho đến hôm nay, máy bay cứu hộ không xuất hiện theo thường lệ, bầu không khí trong tòa nhà bỗng trở nên căng thẳng.

"Xem ra hôm nay máy bay không tới, thật là kỳ quái."

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao máy bay không đến để chuyển đồ khi trời đã tạnh mưa?"

Vốn dĩ, cứ cách ngày là có thể nhìn thấy vô số máy bay cứu hộ ở khu vực này, chúng sẽ bay qua các tòa nhà và thả các thùng hàng tiếp tế, mang đến hy vọng cho mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận