Thiên Tai Càn Quét

Chương 445: Vô Đề

Chương 445: Vô Đề

Cô nháy mắt, hình ảnh phản chiếu của cô trong gương cũng nháy mắt theo,cô thở thật mạnh và dùng lực xoa cái tóc cho ráo nước rồi mở cánh cửa nhà vệ sinh bước ra.

Ngày hôm đó, ba Thiệu đặc biệt xin nghỉ để về nhà đoàn tụ, cả nhà đã rất lâu không có buổi đoàn tụ đông đủ như vậy nên mọi người đều rất vui vẻ.

“Lúc ba về nhà nhìn thấy ở dưới bảng thông báo có dán một chỉ thị mới, nói rằng từ ngày mùng một tháng sau sẽ bắt đầu diễn tập phòng chống thiên tai động đất, cứ 10 ngày sẽ diễn tập một lần, một tháng sẽ có ba lần như vậy, cũng không biết thông báo này là thật hay là giả nữa.”

Nghe ba Thiệu nói như vậy, Thiệu Thịnh An nhìn Kiều Thanh Thanh. Kiều Thanh Thanh có chút vui mừng nói: “Là thật đó ba.”

Hy vọng lâu như vậy rồi, cuối cùng cũng có diễn tập phòng chống thiên tai động đất.

Khu tị nạn cao tầng đã chuẩn bị tốt rồi sao.

Ba Thiệu cũng không hiểu lý do tại sao mà Kiều Thanh Thanh lại vui mừng đến vậy, ông gật đầu: “Đúng rồi, thông báo đó rõ ràng đã được dán lên rồi, những đồng nghiệp của ba đều cảm thấy không vui vẻ chút nào vì cứ 10 ngày lại diễn tập một lần, làm lỡ biết bao nhiêu công việc, phí bao nhiêu thời gian làm hộp, ba cũng không muốn tham gia.”

“Khụ.” Thiệu Thịnh An ho lên một tiếng: “Dù gì đây cũng là một xưởng lớn, bắt buộc phải nghe theo lệnh của cấp trên, ba à, nếu ba muốn tiếp tục được làm công dân ưu tú thì phải làm theo thời sắp xếp của xưởng mà đúng không?” Anh không cần nói dài dòng, chỉ cần nhắc tới việc làm công dân ưu tú ba Thiệu đã gật đầu đồng ý

Đúng rồi, nếu không nghe lệnh của chỉ huy thì sẽ bị trừ điểm, sẽ không được chọn làm công dân ưu tú, một tháng sẽ không lấy được phần thưởng là 5kg thức ăn, vậy thì không được rồi.

Ba Thiệu nghiêm túc gật đầu: “Ba nhất định sẽ làm theo sự sắp xếp của xưởng, con cứ yên tâm đi.”

Buổi tối hôm đó, đài phát thanh của xã khu Bình An vang lên, thông báo với mọi người về kế hoạch diễn tập phòng chống thiên tai động đất, đồng thời cũng nói cứ 10 ngày sẽ diễn tập một lần. Lúc đó đài phát thanh còn nói dự đoán của chuyên gia, trong tương lai sẽ có trận động đất lớn vì vậy diễn tập phòng chống động đất là việc làm rất cần thiết và cấp bách.

Mẹ Thiệu lo lắng: “Đại địa trấn đó trời ơi!”

Kiều Tụng Chi nói: “Vẫn may lần này khu tị nạn có dự phòng trước, chúng ta có thể chuẩn bị trước, Thanh Thanh, Thịnh An, chắc đơn vị của các con đều sẽ có buổi diễn tập như này nên phải tập luyện thật chăm chỉ đó.” “Dạ, con biết rồi mà mẹ.” Kiều Thanh Thanh nhắc nhở: “Hình như mấy năm nay chúng ta có thói quen ra ngoài sẽ mang theo túi dụng cụ khẩn cấp, bên trong có đồ ăn thuốc men và các vật dụng bên ngoài cần thiết, nhưng những ngày gần đây chúng ta có những dấu hiệu buông lỏng, từ hôm nay trở đi nhất định phải mang theo thứ đó bên cạnh, không được để rời khỏi người, nếu như thực sự động đất xảy ra thì sẽ cần dùng tới.”

Mẹ Thiệu liền nhìn ba Thiệu: “Ông nghe rõ chưa hả, tôi biết rằng ông đã bỏ cái túi đó ở chỗ ký túc xá ở xưởng rồi đúng không hả.”

Bị vợ làm lộ ra, ba Thiệu có chút xấu hổ: “Lúc đó tôi đang làm việc trong phân xưởng, lúc nào đi đâu cũng phải ôm cái túi đó theo quả thực là có chút bất tiện, người ta nhìn vào sẽ cười tôi, hơn nữa tổ trưởng nhất định cũng vì thế mà phê bình tôi.”

“Ba, thì ba cứ để cái túi đó ở trong phân xưởng, ba để ở vị trí ba làm việc là được rồi.” Thiệu Thịnh An cũng từng làm ở phân xưởng nên rất quen thuộc. “Rồi rồi, ba biết rồi, các con cứ yên tâm đi.” Ba Thiệu vội vàng xuống dưới nếu không chắc chắn sẽ bị càm ràm thêm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận