Thiên Tai Càn Quét

Chương 450: Vô Đề

Chương 450: Vô Đề

Ba ngày sau, đội phó tới tìm Kiều Thanh Thanh, nói rằng cần cô giúp một việc.

"Đã thẩm vấn xong đám tín đồ tà giáo bắt được mấy hôm trước, mấy hôm nay lại bắt được không ít người, có điều vẫn chưa thấy manh mối kẻ đứng đầu đằng sau. Thánh Nữ trưởng nói cô ta sẵn sàng cung cấp manh mối liên quan, đưa ra yêu cầu được gặp riêng cô. Cô ta muốn nói chuyện với cô." Đội phó quan sát Kiều Thanh Thanh: “Cô quen cô ta sao?"

Kiều Thanh Thanh ngạc nhiên mất một lát: “Thánh Nữ trưởng là Trịnh Lương Dĩnh sao?”

“Đúng vậy, Thánh Nữ trưởng tên Trịnh Lương Dĩnh."

"Tôi nhớ Thánh Nữ trưởng là Thánh Nữ đứng đầu trong số các Thánh Nữ của giáo hội bọn họ mà."

“Đúng vậy, sao thế?"

“Không có gì.” Kiều Thanh Thanh cụp mắt: “Vậy gặp một lần đi, tôi bằng lòng hỗ trợ.”

Gặp lại Trịnh Lương Dĩnh lần nữa, tâm trạng Kiều Thanh Thanh phức tạp. Hàng xóm nhà 802 - Trịnh Thiết Huy có khả năng tính kế, bà Trịnh thì kiêu ngạo, Trịnh Lương Đống lại có tính cách quái gở âm u, thực ra cô không ấn tượng gì về Trịnh Lương Dĩnh.

"Cô muốn gặp tôi đúng không, tôi tới rồi đây." Cô nói.

Trong phòng trao đổi riêng, Trịnh Lương Dĩnh ngồi ôm đầu gối, nghe vậy thì ngẩng mặt lên, nở một nụ cười nhạt nhòa: "Đúng là cô ư Kiều Thanh Thanh? Thật đúng là cô rồi. Hôm đó tôi cứ tưởng mình nhìn nhầm. Ngồi đi, tôi bị xích, sẽ không làm tổn thương tới cô đâu."

Kiều Thanh Thanh lắc đầu: “Cô sẽ không làm tổn thương tôi. Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"

Trịnh Lương Dĩnh lại chìm vào im lặng, chỉ quan sát cô như nhìn về miền ký ức xa xăm thông qua cô, biểu cảm ngơ ngác buồn thương. Kiều Thanh Thanh lặng thinh cho cô ta quan sát, không cất lời dò hỏi.

Cuối cùng, Trịnh Lương Dĩnh thở dài một hơi: "Cô giúp tôi một việc đi, bình tro cốt của mẹ và em trai tôi đang ở khu mộ Bắc Sơn, cô đến tế bái một lần giúp tôi, một lần thôi là đủ rồi." Nói xong, cô ta nhắm mắt lại.

Yêu cầu đơn giản như vậy, Kiều Thanh Thanh tin rằng chỉ cần Trịnh Lương Dĩnh nói ra, người phá án chắc chắn sẽ đồng ý làm. Cô không hiểu sao Trịnh Lương Dĩnh lại chỉ định cho cô làm việc này. Trịnh Lương Dĩnh đang nhắm mắt, trông rõ ràng là không muốn tiếp tục nói chuyện với cô, cô bèn đứng dậy đi ra ngoài.

Trao đổi với người phụ trách xong, Kiều Thanh Thanh được đưa về đơn vị mình.

Chuyện tế bái chờ đến khi cô được nghỉ đi vậy.

Vụ việc của ba con Trịnh Thiết Huy một lần nữa khiến Kiều Thanh Thanh cảm nhận được sâu sắc thứ gọi là thế sự vô thường.

Bảy ngày sau, đội phó báo cho Kiều Thanh Thanh tin Trịnh Lương Dĩnh đã bỏ trốn. Sau khi chuyển thành người làm chứng, cô ta cung cấp rất nhiều thông tin mật. Chỗ dựa sau lưng giáo phái này có cả nhân viên chính phủ, cấp bậc nội bộ không thấp chút nào. Phía cấp trên bắt đầu thanh tra, gây ra rung chuyển trong phạm vi nhỏ. Thế nhưng ngay vào lúc này, Trịnh Lương Dĩnh lại bất thình lình bỏ trốn, nhân viên tiến hành thẩm vấn ba Trịnh Lương Dĩnh - Trịnh Thiết Huy, vẻ mặt Trịnh Thiết Huy điên cuồng, không ngừng cười lớn: "Các người bị lừa rồi ha ha, không hổ là con gái tôi, không hổ là con gái Trịnh Thiết Huy tôi!"

Sắc mặt người phụ trách tổ điều tra xanh mét. Qua manh mối của quá trình thẩm tra kế tiếp, họ đã biết thì ra Trịnh Lương Dĩnh mới là giáo chủ của tà giáo này. Vậy liệu danh sách cô ta cung cấp có sai không? Kẻ nâng đỡ thực sự đứng sau có phải một ai khác hay không?

"Ý của cấp trên là cô cũng nộp một bản báo cáo lên. Yên tâm, cô là người của đơn vị chúng tôi, khi ấy toàn bộ quá trình cô gặp cô ta đã được theo dõi, cô cũng chưa tới khu mộ Bắc Sơn tảo mộ nên không có trách nhiệm trong việc này."

Kiều Thanh Thanh đè xuống rất nhiều nghi vấn, hỏi: "Sau này tôi còn cần phải đến khu mộ Bắc Sơn nữa không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận