Thiên Tai Càn Quét

Chương 399: Vô Đề

Chương 399: Vô Đề

Kì lạ, hết sức kì lạ. Lâm Vy Ni còn chưa chuẩn bị gì để đối mặt với chuyện này, đương nhiên không thể thích ứng. Cho đến tận khi ông bà mất trong cơn mưa axít, cảm giác bị khinh thường vẫn khắc sâu trong tim cô ta, như vết thương âm ỉ nhức nhối trong lòng.

Bẵng đi hai năm, cũng chính là hiện tại, cô ta dần hiểu rõ một điều, hiểu được vai trò của mẹ trong căn nhà này quan trọng đến nhường nào, hoặc có thể nói, vai trò của mẹ đối với cô ta quan trọng đến nhường nào.

Nhưng đã quá muộn, chuyện trong quá khứ đều chẳng thể vãn hồi, Lâm Vy Ni chỉ có thể tự nghĩ ra một con đường sống cho bản thân. Hiện tại cô ta chỉ có thể kiên trì đi theo con đường mà mẹ đã chọn cho mình, có điều cô ta vẫn cảm thấy có chút hối hận, nếu muốn dựa dẫm cũng phải dựa vào đàn ông có quyền có thế, mà cô ta cảm thấy mấy người đàn ông mẹ từng chọn cho mình vẫn là không đủ.

Tuy vẫn chưa đạt được mục tiêu, nhưng cô ta đã cố gắng ròng rã suốt hai năm qua, cũng thu được không ít lợi.

Tâm trạng Lâm Vy Ni ban đầu rất thoải mái, chí ít nếu muốn đá vài cái để ngáng chân người chị gái đang sống rất tốt kia, cô ta cho rằng mình vẫn có thể làm được.

Cô ta nghĩ vậy, cũng làm như thế, nhưng vẫn không ngờ được kế hoạch của mình có thể thất bại.

Nhớ đến tin tức cô ta nghe được khi đang hẹn hò với một trong các lốp xe dự phòng tối nay, Lâm Vy Ni dùng sức kéo mạnh chăn, trong bóng tối, gương mặt xinh đẹp vặn vẹo khó chịu, lộ vẻ không cam lòng.

“Ni Ni, anh quả thực đã bảo anh họ gạch tên của cô ấy và chồng khỏi danh sách, anh cũng không biết tại sao cuối cùng tên của bọn họ vẫn có trong danh sách, em cũng đừng tức giận.”

Ngu xuẩn.

Trong lòng Lâm Vy Ni cảm thấy rất tức giận, âm thầm mắng thằng cha này là đồ ngốc, sau đó nghĩ mắng kẻ này ngu xuẩn cũng giống như đang mắng chính mình ngu si, cục tức bị nghẹn ứ trong bụng.

Suy nghĩ thật lâu, Lâm Vy Ni cũng không biết mình đã làm sai chỗ nào, chỉ cảm thấy rất ấm ức và tủi thân, cảm giác tủi thân khiến nước mắt cô ta ứa nước mắt. Ý tưởng này của cô ta vốn chỉ định khiến bản thân vui vẻ một chút, bản thân càng ngày càng phải khổ sở như vậy, đã thế cũng không thể để tiểu nhân kia sống yên ổn, phải khiến mong muốn của tiểu nhân cũng tiêu tùng. Nếu mẹ cô ta vẫn còn ở đây, chắc chắn cũng làm như vậy.

Trong bóng tối, nước mắt Lâm Vy Ni không ngừng rơi xuống, Kiều Thanh Thanh không biết được mọi chuyện, đầu năm nay, việc sinh tồn càng trở nên khó khăn, phá vỡ đường sống của người khác cũng không khác gì sát hại tính mạng của họ. Nếu Kiều Thanh Thanh biết cuộc sống của Lâm Vy Ni không tốt, cô ta còn dám trút giận lên đầu mình, thừa cơ bắt nạt kẻ yếu, chắc chắn cô sẽ không bỏ qua cho đối phương. Cũng không thiếu cơ hội để cô ngồi lên đầu cô ta, chẳng hạn như trùm bao tải lên người cô ta rồi tát vài cái cho hả giận, sau đó lại thủ tiêu, đề phòng việc sau này cô ta lại tìm đến tận cửa nhà hàng xóm. Cả gia đình hợp sức lại cũng chưa chắc đã bằng một phần trăm sức mạnh của Lâm Vy Ni, cô chắc chắn sẽ không giữ một người có sức uy hiếp đến bản thân như vậy lại, không biết lúc nào cô ta có thể hại mình.

Trái với Lâm Vy Ni tự mình làm khổ mình, đau khổ khóc sưng mắt rồi thức trắng cả đêm, đêm nay Kiều Thanh Thanh ngủ rất ngon, khi bình minh còn chưa ló rạng, cô đã tự tỉnh. Cô rời giường, rửa mặt rồi ra ngoài làm bữa sáng, sau đó Thiệu Thịnh An cũng ngủ dậy. Hai người ăn sáng trước, sau đó đậy lồng bàn vào ba phần ăn sáng còn lại.

“Anh chuẩn bị xong chưa?” Kiều Thanh Thanh hỏi, hai người đã mặc xong quần áo bảo hộ, đã có thể ra ngoài làm việc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận