Thiên Tai Càn Quét

Chương 407: Vô Đề

Chương 407: Vô Đề

Sau khi Kiều Thanh Thanh uống xong, cô muốn lên tầng ngó qua đàn gà, vì thế cô liếc mắt nhìn Thiệu Thịnh An, ý bảo anh cùng đi.

Thiệu Thịnh An cũng lên tầng 7, khi lên đến nơi, Kiều Thanh Thanh mới thở dài, nói: “Anh cởi quần áo ra đi.”

“Bị em phát hiện rồi.” Thiệu Thịnh An cười rồi cởi áo khoác ngoài: “Không sao đâu, chỉ bị xước một chút thôi, anh không muốn để hai mẹ biết, lại mất công họ lo lắng, không có gì đáng ngại đâu.”

Anh cởi áo ngoài, để lộ ba vết xước trên cánh tay, hai nông một sâu. Kiều Thanh Thanh lấy hòm thuốc ra khử trùng cho anh, sau đó cô bôi thuốc rồi băng bó lại vết thương, không quên dặn dò anh lần sau phải cẩn thận hơn: “Ngày mai anh nên buộc một lớp bìa các-tông dày lên cánh tay, em thấy sức tấn công của đám kền kền này còn mạnh hơn lũ quạ nhiều.”

“Anh biết rồi, em cũng làm thế đi.” Sắc mặt Thiệu Thịnh An cực kì thoải mái, dường như không cảm thấy đau chút nào.

Kiều Thanh Thanh sắp xếp lại hộp thuốc rồi cất đi, sau đó đi đến cho gà ăn, cô vô tình nhặt được một quả trứng chim trong một góc.

“Đẻ trứng rồi.” Kiều Thanh Thanh rất ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt nhanh chóng chuyển sang mừng rỡ.

Thiệu Thịnh An lại gần ngắm nhìn quả trứng, sau đó anh liếc nhìn con gà mái đã đẻ quả trứng đầu tiên như một người hùng, nghiêm túc đề nghị: “Con gà này đã lập công lớn, bọn mình nên cho nó ăn nhiều hơn một chút.”

“Ý này không tệ.”

Gà nuôi trong nhà cuối cùng cũng đẻ trứng, sau khi nhóm Kiều Tụng Chi biết đều vô cùng vui vẻ, bọn họ quyết định ấp quả trứng đầu tiên này thành gà con.

“Chắc chắn sau khi ấp trứng, quả trứng này sẽ nở thành một chú gà con vô cùng khỏe mạnh.” Dưới sự uy hiếp của bầy quạ đen và đám kền kền trong suốt thời gian qua mà con gà mái này còn có thể đẻ trứng, chắc chắn chất lượng quả trứng này rất tốt, đem theo sự kì vọng ấy, sau khi xác nhận quả trứng này đã được thụ tinh, Kiều Thanh Thanh đặt lại quả trứng xuống dưới bụng gà mái để ấp, trả lại không gian riêng cho con gà mái.

Khi ba Thiệu có dịp về nhà nghỉ ngơi, nhìn thấy gà con vừa đáng yêu vừa hoạt bát trong nhà, dù ông đang mệt mỏi cũng nhanh chóng cảm thấy vui vẻ. Có điều ông chỉ kịp cho gà ăn hai ngày đã phải rời đi, trong lòng cảm thấy vô cùng lưu luyến và tiếc nuối, Thiệu Thịnh An liền được nước đẩy thuyền, khéo khuyên ông nên ở lại luôn, ba Thiệu lại xua tay, ông đã tính toán rất kĩ lưỡng: “Ngay cả đàn gà mái cũng bận rộn như vậy, chẳng mấy chốc sẽ lại đẻ thêm trứng, bây giờ ba bắt đầu làm việc bên ngoài, có thêm một khoản thu nhập ổn định, đây cũng là chuyện tốt.”

Ba Thiệu chỉ kịp tận hưởng phút giây đoàn viên ngắn ngủi, sau đó ông lại phải quay lại chỗ làm.

Gia đình bọn họ cũng giống rất nhiều gia đình khác sống sót trong căn cứ, cần cù lao động để kiếm thêm thu nhập nuôi sống gia đình, có thể trải qua mỗi ngày đều bình yên, an toàn, đây đã là một chuyện vui đáng để chúc mừng.

Năm ngày sau, màn đêm vĩnh cửu đột ngột buông xuống, hơn bảy giờ sáng hôm nay, bầu trời vẫn là một mảnh tối đen, bình thường giờ này mặt trời sẽ dần ló rạng đằng đông, có thể chiếu sáng một chút, nhưng hiện tại bầu trời vẫn rất tối, điều này không hề bình thường.

Trong tòa thị chính, thị trưởng La được bảo vệ nghiêm ngặt mà bước vào văn phòng, những thành viên cấp cao khác đều đã ngồi quanh chiếc bàn bầu dục, dưới ánh đèn, sắc mặt ai cũng trông cực kì khó coi, thị trưởng La thở dài một hơi: “Lời tiên đoán một lần nữa linh nghiệm, trận động đất lớn đó chắc chắn cũng sẽ ập đến, trong cuộc họp khẩn cấp hôm nay có hai vấn đề chính tôi muốn thảo luận, trước tiên là kế hoạch sơ tán khẩn cấp khi màn đêm vĩnh cửu buông xuống, ý tưởng ban đầu vẫn còn nhiều chỗ cần chỉnh sửa, chúng ta nên thảo luận lại kĩ lưỡng hơn, tiếp theo chính là bản nháp kế hoạch sơ tán khẩn cấp khi động đất đến, hôm nay chúng ta cũng nên tính đến việc này rồi, hi vọng đây không phải vấn đề gì lớn với mọi người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận