Thiên Tai Càn Quét

Chương 310: Vô Đề

Chương 310: Vô Đề

Thịt ba chỉ à, từ sau khi bọn họ đi vào thôn Thu Diệp, vật tư nhận được không có thịt, bây giờ mới thấy.

“Hôm nay thống nhất phát bồi thường tai nạn lao động, phía trên còn đặc biệt tiếp tôi đến cục xây thành lãnh đây, còn chụp ảnh, thị trưởng bắt tay bọn tôi, đặc biệt khách khí!” Ba Thiệu mặt mày hồng hào, lần gần nhất ông vui mừng như vậy vẫn là thời điểm con trai nhỏ kết hôn.

“Đây là thịt heo nấu chín?”

“Đúng vậy! Mới vừa nấu chín, nói là sợ trên đường chúng ta mang về sẽ bị hỏng, thị trưởng thật tri kỉ quá đi, người tốt nha. Cái này của tôi còn tính là ít, có một người bị thương tương đối nghiêm trọng, đến bây giờ còn chưa đứng được, đồ bồi thường chính là một cái giò heo.”

Mẹ Thiệu oa một tiếng.

“Thế nhưng tôi cũng không hâm mộ, bị thương đến như vậy, làm sao một cái chân giò có thể bù đắp nổi? Hôm nay tôi có thể nhìn thấy thị trưởng, có thể bắt tay cùng thị trưởng, điều này đã khiến tôi vui vẻ lắm rồi!”

Kiều Thanh Thanh hỏi: “Là thị trưởng nào ạ?”

“Thị trưởng La! Đúng rồi, ba còn thấy con trai của thông trưởng Diệp, là cái người mọi người nói sức lực cực kì lớn kia, cậu ấy còn cười với ba, ba rất vui.” Kiều Thanh Thanh cũng vì ông mà vui vẻ, cuộc sống vui vẻ là quan trọng nhất. Trong nhà giống như ăn tết, ba Thiệu bảo Kiều Thanh Thanh cất thịt cẩn thận: “Chờ Thịnh An trở về chúng ta lấy thịt này ra ăn.”

“Được ạ.” Kiều Thanh Thanh đồng ý.

Cách đó 8km, trấn Bình An.

Thiệu Thịnh An lấy khăn lông vắt trên cổ lên lau mồ hôi, cộng sự Tề Minh ở bên ngoài gọi: “Xong chưa? Xong rồi thì ra ngoài đi, tan tầm! Ăn cơm!” Anh cao giọng đáp ứng, canh chuẩn thời gian làm nốt việc, lau lau tay đi ra ngoài tụ tập cùng mọi người. Hai người kết nhóm đi nhà ăn ăn cơm, đồ ăn hôm nay chính là xôi ngọt thập cẩm, bánh bao cùng một phần thịt xào rau. “Thức ăn mấy ngày nay sao lại tốt như vậy!” Tề Minh cảm thán, vui sướng mà nhận một phần của mình, thúc giục Thiệu Thịnh An mau một chút, còn chỉ anh” “Cái bánh bao kia to, lấy cái kia kìa!”

Hai người vui vui vẻ vẻ mà tìm một góc ngồi xuống, người quen trong khoa điện công cũng kết bạn lại đây, mọi người náo nhiệt cùng nhau ăn cơm. Ăn cơm tự nhiên muốn nói chuyện phiếm, tâm sự công việc, lại tâm sự về thức ăn.

Một công nhân khoa điện nói: “Mọi người biết vì sao gần đây thức ăn tốt hơn hẳn không?”

“Nghe ý tứ này của anh, anh biết sao?”

“Nói nghe xem, tôi tò mò chết mất, là hậu cần đổi lãnh đạo sao?” Thiệu Thịnh An mở to miệng cắn bánh bao, một bên cự tuyệt một bên dựng lỗ tai lên nghe.

“Tôi đây cũng không biết, tôi biết chuyện khác, một người quen của tôi đi làm bên khu hành chính, nói là lúc trước xảy ra chuyện, ở khu đang xây mới đó, nắp giếng có vấn đề! Ngã vài người xuống đó rồi.”

“Ôi, thật hay giả đó?”

“Cái này tôi có nghe nói qua, bên cạnh nhà tôi cũng có người bị ngã, sau đó thì sao?”

“Sau đó phía trên bắt đầu tra xét! Nghe nói điều tra ra rất nhiều nắp giếng không đạt chất lượng tiêu chuẩn, bên ngoài là một tầng xi măng, một tầng mỏng, bên trong một cây thép cũng không có, tất cả đều là gỗ! Anh nói cái thời tiết quỷ này nóng như vậy, nắp giếng làm từ gỗ có thể dùng sao? Xã khu mới xây được bao lâu đâu? Nắp giếng phơi nắng hỏng rồi, người dẫm lên chẳng khác nào giẫm bánh quy, nắp giếng vỡ một cái liền hỏng rồi, người dẫm lên không phải bất cẩn chút sẽ bị rớt xuống sao?”

Nhóm người khoa điện đồng thời lộ ra biểu tình giật mình, công nhân nói ra tin nóng rất có cảm giác thành tựu, nói tiếp: “Nắp giếng xảy ra vấn đề, phía trên phải tra tới tra lui, tìm ra vài người ở trung gian tham lời kiếm tiền về túi riêng, nghe nói thị trưởng vô cùng tức giận, gần đây đều đang điều tra, nơi này của chúng ta cũng thơm lây theo, thức ăn cũng tốt lên đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận