Thiên Tai Càn Quét

Chương 209: Vô Đề

Chương 209: Vô Đề

Mọi người ở phòng 802 của toà nhà thứ ba đã phát hiện tình hình hoả hoạn, tranh thủ dập lửa, nhưng trên tầng áp mái ngọn lửa cháy dữ dội, trong tay họ lại không có đủ nước để dập lửa huống hồ gì là bình chữa cháy, chỉ có thể trơ mắt nhìn lửa càng lúc càng lớn, lan tràn đến các lầu.

“Nhanh xuống dưới đào đất dập lửa đi!”

“Thu dọn đồ đạc, đem xuống lầu cất đồ ăn, quần áo, chăn mền và giấy chứng nhận, nhanh lên.”

Ba gia đình sát bên cũng lo lắng, sợ lửa lan tràn đến nhà mình, cũng đi xuống lầu đào đất hỗ trợ dập lửa.

“Bùm!”

Ngọn lửa tầng áp mái lan nhanh, sàn nhà bằng gỗ cùng tấm rèm cửa đều cháy hết, toàn bộ tầng áp mái bị cháy hoàn toàn, ngọn lửa lan ra các lầu và cháy lan lên bậc thang.

Nhiệt độ cao, khô hanh đều là chất xúc tác tốt, cầu thang làm bằng gỗ cháy cực nhanh làm khói đen tràn ngập, dọa những người trong nhà đang thu dọn đồ đạc hét toáng lên.

Kiều Thanh Thanh cùng những người khác đi qua gặp được cư dân của tòa nhà thứ ba xuống đào đất và tìm đất trong bồn hoa.

“Cô gái, cô có bình chữa cháy không?” Chủ nhà 801 mặt hốt hoảng, vội hỏi có gì dập lửa được không.

“Tôi đến giúp một tay.” Kiều Thanh Thanh không nói chuyện phiếm, lập tức lên lầu, chủ nhà nhanh chóng đi theo.

Leo lên cầu thang Thiệu Thịnh An hỏi nguyên nhân cháy là gì, chủ nhà một mặt mờ mịt không biết: “Không biết sao tự nhiên bốc cháy, tầng áp mái quá nóng, chúng tôi đều đang ở phòng khách đột nhiên nghe mùi khói, tôi leo lên xem mới nhìn rõ bên trên bốc cháy.”

“Tầng áp mái của nhà anh chất quá nhiều đồ linh tinh.”

Chủ nhà một mặt xấu hổ: “Có quá nhiều đồ chất đống, cũng không biết là loại đồ nào đột nhiên bốc cháy lên.”

Vừa đi vừa nói chuyện bọn họ nhanh chóng leo đến lầu 7, chủ nhà 801 thở hồng hộc, ngẩng đầu lên trông thấy người nhà của mình đang vội vàng xuống lầu.

“Chồng ơi, lửa cháy rất lớn lan ra các lầu rồi.”

Chủ nhà bảo người nhà: “Xuống lầu một trốn đi, nghe nói cô gái này có bình chữa cháy, để tôi dẫn cô ấy đi dập lửa.”

Cư dân 801 tò mò nhìn vợ chồng Kiều Thanh Thanh, không kịp hỏi nhiều đã bị chủ nhà 801 đuổi xuống lầu.

“Xin lỗi, hãy đi với tôi nhanh lên.”

Leo đến lầu tám, một làn khói dày đặc phả vào mặt khiến mọi người bị sặc không tự giác nhắm mắt mà ho khan.

Kiều Thanh Thanh từ trong ba lô lấy ra ba bộ mặt nạ phòng cháy để dễ dàng tiếp cận bên trong hơn, mỗi lần ra ngoài cô đều đeo theo chiếc túi sau lưng để trang bị đồ nghề.

Xé mở túi, lấy mặt nạ có dưỡng khí đeo lên, mở nút của hai bình, nhanh chóng đeo mũ trùm đầu và thắt chặt dây đai, bảo đảm cô có thể thở đều, cô nhìn về phía Thiệu Thịnh An, anh cũng vừa mang xong.

Chủ nhà còn đang luống cuống tay chân, không biết mang mặt nạ phòng cháy làm sao, có thời gian liền tán gẫu: “A, hai người trang bị đầy đủ thật, đáng tiếc trước kia tôi không ngờ sẽ dùng tới, trong nhà căn bản không có đồ để dập lửa, cái này thật là khó mang.”

Hai vợ chồng không để ý đến anh ta, kiểm tra lẫn nhau rồi mang theo bình chữa cháy xông vào.

“Này, chờ tôi, chờ tôi một chút đi.”

Kiều Thanh Thanh cùng Thiệu Thịnh An xông vào phòng 801, nhắm tầng áp mái chạy vào.

Ngọn lửa thiêu đốt, cô có thể cảm giác được làn da đều bị sấy khô đến đau nhói, cầu thang dẫn lên tầng áp mái bị cháy hoàn toàn, cô vừa nhìn liền biết không ổn rồi. Ngọn lửa giống nước chảy siết đã lan đến tận nhà, cô mở cửa phòng ngủ dùng bình chữa cháy dừng lại phun, lửa đã tắt nhưng lửa từ tầng áp mái lan xuống không ngừng cháy lan qua phía phòng ngủ chính bên trái.

Không chút do dự, Kiều Thanh Thanh quyết định dập lửa trên bậc thang trước, Thiệu Thịnh An đã hiểu ý cô lập tức phối hợp cùng cô dập lửa.

Hai bình bình chữa cháy đồng thời được phun ra cùng lúc, hai bình đồng thời hết sạch, cô lấy ra hai bình nữa từ trong túi, một khoảng không trắng xóa chỉ nghe tiếng hai vật nặng rơi xuống.

“Rầm rầm”
Bạn cần đăng nhập để bình luận