Thiên Tai Càn Quét

Chương 341: Vô Đề

Chương 341: Vô Đề

Mẹ Thiệu nghe được trái tim đập bang bang: “Tại sao lại như vậy, vô duyên vô cớ thật đáng sợ!”

Kiều Thanh Thanh nghĩ nghĩ: “Con nhớ rõ hắn ở tòa 13, đã từng dẫn con trai hắn tới xem bệnh, con của hắn là bệnh bạch cầu, con nói với hắn con không có cách nào, chẳng lẽ con của hắn…”

“Chắc vậy rồi, cho nên có khả năng hắn đã chịu kích thích.”

“Thật thảm, nhưng cũng không thể làm như vậy được, liên quan gì đến Thanh Thanh sao lại có thể tới đập nhà chúng ta, may là có cái cửa sắt chống đỡ, thật nguy hiểm.”

Trải qua sự việc hôm nay, Thiệu Thịnh An nhớ tới bác sĩ Ngụy đã qua đời, hơi có chút nghĩ mà sợ.

Nếu nói người làm ba chịu tang con mà giận chó đánh mèo lên bác sĩ không cứu con của hắn, như vậy về sau có người xuống lầu múc nước nhỡ vô duyên vô cớ bị người khác công kích, điều này đã nói lên hiện tại tinh thần cư dân ở trạng thái cực kì không an toàn.

Thiên tai thổi quét, mang đến cho mọi người phong bế liên tiếp, áp lực, lạc lõng cùng mờ mịt.

Thị trưởng La nghĩ mọi cách, muốn hòa hoãn tâm tình nhóm cư dân, Đàm Kiến Lĩnh kiến nghị: “Không phải đã sửa được rất nhiều số liệu phim điện ảnh trước thiên tai sao? Truyền phát tin cho nhóm cư dân đi, buổi tối mỗi ngày đúng giờ xác định chỗ truyền phát các tiết mục TV trước kia, tôi tin sẽ có sự an ủi rất lớn với cư dân.”

“Xem ở chỗ nào đây? Sân vận động địa phương không đủ.”

Đàm Kiến Lĩnh nói: “Để ở cửa mỗi xã khu không phải là được rồi sao.” Thị trưởng La nhíu mày: “Sương mù dày đặc như vậy…”

“Thị trưởng, hiện tại đã có thuốc trị ho, căn cứ cũng đã làm toàn diện trở lại, chỉ cần bọn họ phòng hộ tốt, ra xem chiếu tiết mục hai giờ sẽ không có vấn đề lớn, dưới vấn đề tâm lý nghiêm trọng của những người sống sót, một chút uy hiếp thân thể chỉ tính là vấn đề nhỏ. Càng bắt bọn họ tránh trong nhà càng dễ xảy ra vấn đề, đổ không bằng giữ.”

Suy xét một hồi lâu, thị trưởng La mới gật đầu chuyện này: “Cậu đi làm đi, mau chóng xác minh.”

Hai ngày sau, Thiệu Thịnh An cùng ba Thiệu xuống lầu múc nước đã thấy chỗ cửa lớn có động tĩnh, sương mù dày đặc che lấp tầm mắt, chỗ cửa lớn có ánh đèn lấp ló, anh miễn cưỡng có thể thấy bóng người đi lại sau sương mù.

“Qua nhìn xem đi?” Ba Thiệu hỏi.

Hai người liền đi qua tìm tòi đến tột cùng là chuyện gì, sau khi tới gần mới phát hiện những người đó ăn mặc trang phục của cán bộ xã khu, sau khi nghe ngóng mới biết được, nguyên lai là đang trang bị máy chiếu cùng màn sân khấu, đêm nay bắt đầu chiếu tiết mục điện ảnh.

Ba Thiệu vui vẻ: “Vậy không phải giống như ở thôn lúc tết Âm Lịch, ở sân phơi thóc phát điện ảnh miễn phí sao! Mẹ con nhất định sẽ rất vui, bà ấy thích xem cái này nhất, cầm một nắm hạt dưa là có thể xem cả đêm!”

Bọn họ về nhà nói tin tức tốt này, một giờ sau, cán bộ xã khu cầm loa đi khắp khu, thông báo cư dân tin tức tốt này, nhắc nhở nhóm cư dân khi đi xem làm tốt phòng hộ miệng mũi, mang theo ghế, có thể tự đi xem,v v...

Mẹ Thiệu vô cùng chờ mong: “Đêm nay chúng ta đi xem không?” Kiều Tụng Chi cũng có chút kích động: “Có thể nha, có muốn đi trước chiếm vị trí hay không?”

“Muốn đi đúng không? Nếu không mang hai cái ghế dựa đi, viết tên lên trên?” Ba Thiệu vội nói: “Đừng để bị người trộm! Như vậy đi, không phải nói 6 giờ bắt đầu chiếu sao, 5 giờ rưỡi tôi đi xuống chiếm chỗ, mọi người 6 giờ hẵng xuống.”

Thiệu Thịnh An cười phụ họa: “Con cùng ba đi chiếm chỗ.”

Cơm chiều ngày hôm nay, mọi người ăn đến sung sướng tâm tình. Nhân loại là động vật quần cư, chẳng sợ nhà bọn họ không thiếu phim nhựa, nhưng có thể cùng nhiều người ra ngoài xem điện ảnh là trải nghiệm hoàn toàn khác nhau, bọn họ đều vô cùng chờ mong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận