Thiên Tai Càn Quét

Chương 496: Vô Đề

Chương 496: Vô Đề

Anh ngẩng đầu nhìn hướng mặt trời, sau đó nhớ lại con đường vừa rồi khi chạy trốn, cuối cùng xác định vị trí hiện tại của bọn họ đã lệch đi so với dự định ban đầu rất nhiều, cần điều chỉnh lại.

“Con đường đó không thể đi tiếp, bọn họ không cố kỵ như thế này thì sớm muộn gì xung quanh cũng bị bọn họ càn quét hết, chúng ta cần phải đi xa hơn chút nữa mới an toàn." Nhưng xa xa có sào huyệt thứ hai không, Thiệu Thịnh An cũng không có cách nào xác định, chỉ có thể đi một bước tính một bước. "Chỉ còn cách đó thôi, bên ngoài thật sự rất nguy hiểm, mọi người ai cũng khó khăn, tại sao còn muốn làm chuyện xấu xa làm tổn thương lẫn nhau chứ?" Ba Thiệu thở dài.

"Đúng vậy, mọi người cùng nhau cố gắng vượt qua khó khăn thì tốt biết bao nhiêu, trận động đất khủng khiếp lần này không biết đã cướp đi bao nhiêu mạng người, những người may mắn thoát chết không cảm ơn trời đất mà còn làm như vậy." Mẹ Thiệu đỏ lên nói: "Cũng không phải không có đồ ăn, chẳng phải chúng ta cũng gặp thứ gì đó trông giống như củ khoai tây, cái đó có thể ăn được, đào lên có rất nhiều, còn rau dại nữa, mẹ thấy rất nhiều người đang đào loại đồ ăn đó." Trong ba lô của bà cũng có hai củ, nướng lên rất thơm.

"Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi." Thiệu Thịnh An vỗ vỗ tay.

Ba người xem như thoát chết trong gang tấc, kế tiếp cũng không dám nghỉ ngơi, liên tục thay đổi lộ trình. Trên đường đi gặp phải một gia đình đi về phía bọn họ, Thiệu Thịnh An cũng nhắc nhở một câu: "Bên đó có một nhóm đang bắt người sống để ăn, các anh tốt nhất đừng đi qua đó." Anh cũng không nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy, nói xong cả nhà tiếp tục đi.

Nhưng chính bởi vì cách nói chuyện đơn giản không dây dưa như vậy mới làm cho người ta cảm thấy đáng tin.

Cô gái trẻ tuổi sợ hãi hỏi: "Chú ơi, chúng ta còn đi không?"

"Tôi cảm thấy cậu ấy không giống như nói dối, bên cạnh cậu ấy còn có cha mẹ, không giống người xấu." Người vợ cũng nhìn về phía chồng. Người chồng lập tức nói: "Tôi đã dạy hai người rồi, đừng nhìn vẻ bề ngoài của một người mà buông lỏng cảnh giác, hơn nữa đội an ninh đã dạy chúng ta rất nhiều lần, dù là người già hay phụ nữ đều phải cẩn thận." Sau khi nhắc nhở vợ và cháu gái, ông ta lại suy nghĩ một chút, sau đó quay đầu liếc nhìn về hướng của Thiệu Thịnh An.

"Nhưng bọn họ thật sự không giống như đang nói dối. Lừa chúng ta có ích lợi gì chứ? Nói xong bọn họ rời đi ngay. Nếu muốn hại chúng ta, bọn họ có lẽ sẽ thuyết phục chúng ta đi theo bọn họ." Nhưng hiện giờ ba người kia ngay cả bóng dáng cũng không nhìn thấy, giống như phía sau có quỷ đuổi theo bọn họ, chạy rất nhanh.

Trong lòng ông ta lập tức cảm thấy bất an: "Chúng ta đổi hướng đi, đi bên này, cũng không đi cùng hướng với ba người bọn họ."

Gia đình này thay đổi lộ trình, né tránh kết cục kiếp trước bị nấu chết, nhưng còn sống cũng có nghĩa là sẽ có nhiều biến số và thử thách, tất cả đều không có gì là chắc chắn.

Chạng vạng trời đổ mưa nhỏ, rửa sạch cát trong không khí, Thiệu Thịnh An cảm thấy không khí tốt hơn không ít.

"Chúng ta nhân cơ hội này đi hứng nước mưa đi." Thiệu Thịnh An cảm thấy mưa vào lúc này rất có lợi cho bọn họ, cuối mùa xuân, đầu mùa hạ, nếu mưa nhiều thì thảm thực vật trong tự nhiên sẽ phát triển tốt, sáng hôm trước bọn họ nhặt được củ này rễ cắm rất sâu, nếu không phải trận động đất lần này lật đất lại, những củ giấu dưới năm sáu mét dưới mặt đất này không biết khi nào mới bị người ta phát hiện, dù đào rau dại cũng không có khả năng đào sâu năm sáu mét. Thiệu Thịnh An thậm chí còn nghi ngờ rằng những củ này có lẽ sinh trưởng trong thời tiết nóng bức trước đó, mất mấy năm nữa mới có thể mọc ra rễ dày vừa sâu như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận