Thiên Tai Càn Quét

Chương 394: Vô Đề

Chương 394: Vô Đề

“Gặp được, nhưng anh không đồng ý. Làm việc cho người giàu lương rất cao, chẳng qua lúc đó lương trong nhà máy của anh cũng không tệ, công việc ổn định bao ăn ở, nên anh từ chối anh ta. Hơn nữa anh nghe em nói qua sự việc quạ đen, công việc ở nhà máy dễ xin nghỉ việc, đến khu biệt thự bên kia làm việc lại không thể nghỉ giữa chừng, vậy thì quá hố Tề Minh, Thanh Thanh, chuyện quạ đen này, có phải là khúc dạo đầu cho đêm vĩnh cửu không?"

Kiều Thanh Thanh suy nghĩ một lúc: “Anh dùng khúc dạo đầu để mô tả nó khá chính xác, không chỉ có quạ, sau này sẽ có đàn kền kền, có đôi khi chúng nó kết thành đàn bay tới, che khuất bầu trời, cứ như trời đã tối rồi, sau đó có một ngày bầu trời thực sự tối đen, không còn ánh sáng, đợi cho đến khi trời sáng lên thì động đất. Thứ mà quạ đen mang đến thực sự là khúc dạo đầu cho cái chết. Anh về nhà cũng tốt, đại khái lại quá một thời gian, bên trên sẽ thành lập đội cung nỏ, anh và em có thể đi đăng kí. Khi điều động đội cung nỏ, nơi ở của các thành viên sẽ được ưu tiên hàng đầu, nếu chúng ta được thuê, đến lúc đó sẽ được bố trí ở một cộng đồng an toàn."

“Thì ra là vậy, anh hiểu rồi.”

Quạ đen xuất hiện đã tạo bóng ma lên đầu của những người may mắn sống sót ở căn cứ. Những thứ này bay với số lượng lớn, xua đuổi không đi chỉ có thể bắt giết, chúng có kích thước lớn và sức tấn công mạnh mẽ, là mối đe dọa lớn đến tính mạng và tài sản của con người.

Quân đội đã nhiều lần dùng máu thịt của gia súc để dụ quạ về với thiên nhiên hoang dã, dùng đạn pháo để giết chúng, sau khi đi vài vòng, trong hoang nơi hoang dã xuất hiện rất nhiều hố sâu, Dù vậy, vẫn có bầy quạ chưa bị dụ rời đi, vẫn đang tàn sát bừa bãi bên trong căn cứ, điên cuồng tập kích mọi nơi.

Không thể quan tâm đến từng ngóc ngách của căn cứ, đã có trường hợp bị bị quạ giết và ăn thịt ở nhiều nơi, làm đau lòng người cực kì. Dân chúng không dám tự tiện ra khỏi cửa, điều này trái ngược với kế hoạch đẩy nhanh sản xuất và tích trữ vật tư của thị trưởng La.

Căn cứ đất rộng người đông, cho dù phái tất cả quân nhân trên núi xuống để tuần tra thành phố cũng không đủ. Thị trưởng La đã thảo luận với chỉ huy Bành hai lần,, cuối cùng quyết định quân dân hợp tác, cùng tham dự hành động bắt giết, tận dụng sức mạnh và lực lượng của của người dân , thực hiện một cuộc bao vây toàn diện với quạ đen, không buông tha bất kì ngóc ngách nào.

Giống như kiếp trước, căn cứ bắt đầu xây dựng đội cung nỏ, kêu gọi cư dân tham gia huấn luyện, phúc lợi sau khi được tuyển dụng chính thức cũng khá tốt.

Mẹ con Kiều Thanh Thanh và hai anh em Thiệu Thịnh An từng nhóm báo danh, tài cung nỏ của mẹ Thiệu thật sự không tốt, gà ở nhà cũng cần người chăm sóc, vì vậy bà không đăng ký.

Sau khi đăng ký, Kiều Thanh Thanh và Kiều Tụng Chi chuẩn bị đi Diệp Sơn tham gia huấn luyện, kiểm tra sàng lọc, thời gian huấn luyện là ba ngày, ngày thứ tư tiến hành cuộc thi.

Ở chỗ này, Kiều Thanh Thanh gặp Vương Gia Hân và Vương Gia Nhạc.

“Thanh Thanh! Đã lâu không gặp, hai năm trước tôi đã gặp qua chồng cô, sao không thấy chồng cô tới?” Vương Gia Nhạc nhiệt tình hàn huyên.

Anh ấy đã thay đổi rất nhiều, cả người thon gầy tiều tụy, hốc mắt trũng sâu, chỉ khi cười lên mới giống như trước.

“Đã lâu không gặp, Thịnh An sẽ đến vào đợt huấn luyện tiếp theo.” Kiều Thanh Thanh cười gật đầu với Vương Gia Hân.

Vương Gia Hân cũng gầy đi rất nhiều, trên mặt vẫn còn một số vết sẹo do mưa axit ăn mòn, nhưng cô ấy trông rất tràn đầy năng lượng, đứng thẳng giống như cây tùng: “Thanh Thanh, việc thành lập đội nỏ lần này có ý nghĩa rất lớn đối với gia đình chúng tôi, có lẽ chúng tôi sẽ có cơ hội kiếm tiền rồi thuê nhà ở cộng đồng mới này, cảm ơn vì lúc trước mọi người đã trao đổi kĩ thuật với chúng tôi .
Bạn cần đăng nhập để bình luận