Thiên Tai Càn Quét

Chương 324: Vô Đề

Chương 324: Vô Đề

Đội trưởng trầm tư: “Sao có chuyện côn trùng này được nhỉ.”

“Đúng đó, thế nhưng nghe giọng điệu của người phụ nữ kia có vẻ rất tự tin, bà ấy nói với em nghiêm túc lắm, còn hy vọng em có thể báo lên. Sương mù bên ngoài dày như vậy mà bà ấy còn cố tình chạy ra ngoài để nói chuyện này với em, có lẽ không thể chỉ là cố ý đùa giỡn được, hơn nữa giá thành một lọ giấm trắng cũng đâu có rẻ, đầu năm nay đồ gì cũng lên giá. Đội trưởng, em cảm thấy bà ấy không giống như đang trêu chọc em đâu.

“Cậu biết thân phận của người phụ nữ kia không.”

“Không biết, nghe thì có vẻ như là một người phụ nữ lớn tuổi, nghe giọng khoảng tầm năm mươi sáu mươi tuổi gì đấy.”

“Vậy thì có chút phiền rồi, sao trong sương mù có thể có côn trùng được, có thể là bà ấy nói lung tung thôi.”

“Xin lỗi, mọi người đang nói giấm trắng có tác dụng với sương mù không đúng không.” Bên cạnh có một giọng nam chen vào, Diệp Trường Thiên ló đầu ra: “Có thể nói kỹ hơn cho tôi nghe được chứ.”

Diệp Trường Thiên trực tiếp nói tin tức này cho thị trưởng La. Sức của hắn rất lớn, làm người chính trực trung thành nên thị trưởng La thật sự rất thích hắn, còn cố ý bổi dưỡng hắn thành thân tín, ngoại trừ rèn luyện năng lực làm việc của hắn ra, ông còn đưa hắn vào trong quân rèn luyện. Sau khi sương mù kéo tới, Diệp Trường Thiên phục lệnh bắt đầu đưa vật tư cho người dân, lúc này mới có thể nghe được tin tức này trong lúc ăn cơm ở nhà ăn của quân đội.

Hắn có trực giác trời sinh, hắn cảm thấy việc côn trùng này rất nhảm nhí, giấm trắng cũng rất vô lý nhưng sau khi nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của hắn lại là phải nói cho thị trưởng biết.

Thị trưởng La nghe được chuyện “côn trùng” liền sửng sốt.

Ông cảm thấy khiếp sợ, từ khi sương mù bao phủ cho đến ngày thứ ba, sở nghiên cứu đã tra ra được trong sương mù có côn trùng tồn tại. Nhưng tiếc là đã qua nhiều ngày rồi mà vẫn chưa tìm ra được biện pháp giải quyết. Vì để tránh tạo nên khủng hoảng, ông vẫn luôn đè phát hiện này xuống, cũng không để lộ ra trong hội nghị cao tầng. Người kia có thể nói ra hai chữ “côn trùng” vậy thì tin tức về giấm trắng cũng có thể tin được.

“Tôi biết rồi, đây thật ra cũng là một phương hướng nghiên cứu, về phía sở nghiên cứu tôi sẽ thông báo, Trường Thiên, tạm thời đừng lan truyền chuyện này ra, những người nghe được tin tức này trong phòng ăn, cậu đi chuẩn bị việc giải quyết hậu quả đi, bảo bọn họ giữ bí mật đừng truyền ra ngoài.”

Diệp Trường Thiên không ngờ tới một tin tức thú vị mình thuận miệng nói lại khiến cho thị trưởng La lộ ra vẻ mặt như vậy. Hắn chợt nhận ra nhất định trong đó có ẩn tình, nhưng hắn lại không hỏi gì hết, chỉ nghiêm túc gật đầu: “Ngài yên tâm, tôi sẽ đi xử lý.”

Viện nghiên cứu nhanh chóng tiến hành những nghiên cứu tương quan, cuối cùng xác định nếu trong cơ thể con người chứa giấm trắng thì sẽ có khả năng áp chế được hoạt tính trong cơ thể côn trùng, làm chậm lại tốc độ sinh sản của chúng. Phát hiện này rất quan trọng, thị trưởng La nhanh chóng quyết định khôi phục lại xưởng sản xuất giấm trắng, bổ sung thêm con đường sản xuất, khẩn cấp sản xuất hàng loạt giấm trắng. Giấm trắng tồn kho được ưu tiên cung cấp cho quân đội, quan chức hành chính cấp cao, cán bộ cơ sở xã khu.

Đồng thời, các chương trình truyền hình cũng tuyên bố tin tốt này, nhưng trong đó không đề cập đến côn trùng, chỉ nói giấm trắng có ích trong việc chống lại vi khuẩn trong sương mù, rồi thông báo cho những người dân trong nhà có sẵn giấm trắng tự động dùng. Chuyên gia của sở nghiên cứu đề nghị, vì một thực quản và dạ dày khỏe mạnh, số lượng giấm dùng trong một ngày không vượt quá ba mươi mililiter hai muỗng canh.

Nghe phát thanh, mẹ Thiệu ngạc nhiên: “Đúng là vận may nhà chúng ta tốt nha, đánh bậy đánh bạ vậy mà lại làm đúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận