Thiên Tai Càn Quét

Chương 396: Vô Đề

Chương 396: Vô Đề

Kiều Thanh Thanh nghe được cũng có chút đau lòng, mẹ cô cũng đã năm mươi tám tuổi, mấy năm thiên tai và tận thế gần đây tuy được ăn ngon mặc đẹp nhưng hoàn cảnh lại chuyển biến xấu, mẹ cô và cha mẹ Thiệu Thịnh An cũng giống nhau, đều đã đã già đi. Rõ ràng trước mạt thế, khi cô ra ngoài với mẹ, sẽ có người nói rằng mẹ cô thật trẻ, nhìn không giống mẹ chút nào, mà cứ như là chị gái.

“Ây da mẹ chỉ nói suông tí thôi, mẹ sẽ sẽ luyện tập chăm chỉ hơn.” Kiều Tụng Chi nhìn không được biểu cảm này của con gái mình, nhanh chóng chuyển chủ đề.

Khóa huấn luyện kéo dài ba ngày kết thúc nhanh chóng, quy trình tuyển chọn gấp gáp như vậy, đồng nghĩa với việc cạnh tranh rất khốc liệt.

Hôm thứ 4 là ngày thi, hôm đó Kiều Thanh Thanh nhìn thấy Diệp Trường Thiên đã lâu không gặp, giống bọn Vương Gia Nhạc, sau khi nói chuyện với Kiều Thanh Thanh hắn cũng hỏi thăm về Thiệu Thịnh An. Hắn nói mình là một đội trưởng nhỏ của dự án này, chịu trách nhiệm chỉ huy đội cung nỏ của ba xã khu bao gồm cả xã khu Bình An, hắn cười nói “Nếu mọi người được thuê, sau này tôi sẽ là người trực tiếp lãnh đạo mọi người.”

Ở đây thế mà thăng chức rất nhanh, Kiều Thanh Thanh chúc mừng hắn.

“Cuộc thi này cô và dì Kiều phải cố gắng lên.”

“Cảm ơn.”

Sau khi thi xong Kiều Thanh Thanh đi tìm Kiều Tụng Chi, sắc mắt Kiều Tụng Chi cũng không tệ lắm: “Mẹ khá nắm chắc, trúng được cả bảy phần.”

“Vậy thì thật tốt quá, ngày mai sẽ có danh sách, xem danh sách xong là chúng ta có thể về nhà rồi.”

Nhưng thật đáng tiếc, cuối cùng Kiều Tụng Chi cũng không vượt qua kỳ thi, chỉ kém điểm trúng tuyển một điểm, cạnh tranh quá khốc liệt, chỉ một điểm cũng đủ để cho Kiều Tụng Chi bị mười mấy người kéo xuống, thật tiếc vì không trúng tuyển.

Vương Gia Nhạc và Vương Gia Hân đều thông qua bài kiểm tra, hai người vui vẻ chia tay với Kiều Thanh Thanh, Kiều Thanh Thanh nhìn theo bóng lưng của họ, chúc phúc cho họ một ngày mai tốt đẹp hơn.

Bỗng nhiên, cô cảm giác được có một ánh mắt không mấy thiện cảm sau lưng, cô quay đầu lại nhìn, chỉ thấy những gương mặt xa lạ, cô khẽ nhíu mày.

"Sao vậy Thanh Thanh?"

“Không có gì, chúng ta về ký túc xá thu dọn đồ đạc đi, chúng ta có thể về nhà rồi."

Mà ở văn phòng cách đó không xa, Diệp Trường Thiên đập danh sách lên bàn, lạnh giọng nói: “Vậy anh để hắn ta tới tìm tôi, trước mặt Diệp Trường Thiên tôi đây cho dù là ai giở trò quỷ đều là muốn tìm chết, bố đây đếch quan tâm hắn ta là con của ai.” Nếu không phải hôm qua hắn gặp Kiều Thanh Thanh, biết mẹ con bọn họ cũng tới nên chú ý đến điểm số của họ, cho dù đó là bia cố định hay bia di động, Kiều Thanh Thanh đều được điểm tối đa trong cả hai mục, điểm số xuất sắc như vậy sao có thể không trúng cử lựa chọn đầu tiên, mới phát hiện hóa ra tên đã bị người khác gạch đi, động tay động chân là con trai của một người khác phụ trách dự án cung nỏ.

Con trai của người phụ trách.

Ở nơi này Diệp Trường Thiên không hề có đặc quyền gì.

Sự việc xảy ra ở trong văn phòng, Kiều Thanh Thanh không thể nào biết, cô và Kiều Tụng Chi lái xe về nhà. Sau khi hai người về nhà, Thiệu Thịnh An và Thiệu Thịnh Phi lại đi đến Diệp Sơn, Thiệu Thịnh An không ngoài ý muốn mà được chọn, nhưng Thiệu Thịnh Phi lại rớt.

Sau khi nhìn thấy thành tích Thiệu Thịnh Phi khóc: “Nhưng tôi đã bắn rất chính xác mà, tôi bắn trúng mà anh Diệp, tại sao lại không thông qua, hắn bắn còn tệ hơn tôi, tại sao lại thông qua.”

Diệp Trường Thiên thở dài một hơi: “Bên trên quy định vậy, anh về nhà đi.”

Hắn biết trình độ Thiệu Thịnh Phi rất tốt, nhưng có người khiếu nại nói rằng trí lực của Thiệu Thịnh Phi có vấn đề, nghi ngờ rằng sau này có thể sẽ dùng cung nỏ làm người khác bị thương, người lãnh đạo sau khi biết chuyện này đã lo liệu, nói không thể để Thiệu Thịnh Phi thông qua, hắn cũng không còn cách nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận