Thiên Tai Càn Quét

Chương 196: Vô Đề

Chương 196: Vô Đề

Thiệu Thịnh An hứng thú bừng bừng, lấy hướng dẫn sử dụng ra xem: “Phạm vi bắn còn rất xa, thật không tệ chút nào.”

Nhìn chồng nghiên cứu cung nỏ, ánh mắt Kiều Thanh Thanh dịu dàng, một lúc sau mới nói: “Lúc mua hơi phiền nên em không mua nhiều nỏ tiễn quá, sau này khả năng cao là chúng ta phải tự làm, cái này anh không cần lo lắng, em cũng có phương pháp chế tạo nỏ, đến lúc đó chúng ta sẽ làm bằng tre hoặc gỗ, em cũng đã mua vật liệu rồi.”

Quả nhiên Thiệu Thịnh An lại khen ngợi vợ mình, khen nhiều đến nỗi mặt Kiều Thanh Thanh đỏ bừng.

“E hèm, hình như em nghe thấy tiếng ba mẹ dậy rồi, em đi chuẩn bị bữa sáng trước. Đúng rồi, bây giờ năng lượng dự trữ trong máy phát điện năng lượng mặt trời hiện tại đã đủ điện rồi, có thể chạy ba máy điều hòa cùng một lúc trong một đêm, hôm nay chúng em hãy đổi phòng trở lại đi.” Trong thời gian cô bị bệnh, Thịnh An đã đến ở cùng cô, mẹ cô ở chung với bố mẹ chồng, vẫn luôn có chút bất tiện.

Đối với điều này đương nhiên Thiệu Thịnh An không có ý kiến, sau khi ăn sáng xong liền mang ga trải giường đổi lại.

“Mái hiên ba dựng trên gác xép có thể dời ra phòng khách, nếu không sẽ chật chội, hơn nữa ban đêm lại bật điều hòa, ban ngày lại cực kì nóng, nóng lạnh xen kẽ cũng không tốt cho hạt giống.

“Được, để anh làm cho.”

Sau khi rạp che nắng được chuyển xuống dưới, Kiều Thanh Thanh chân thành khen ngợi một phen, nói rằng mái hiên trông thật tuyệt. Ba Thiệu lộ ra nụ cười vui mừng thỏa mãn: “Không phải con nói là thích ăn dưa hấu sao, ba thấy trong nhà có hạt giống dưa hấu, các con đợi đó ba trồng dưa hấu cho.”

“Con cũng muốn con cũng muốn.” Thiệu Thịnh Phi lớn tiếng nói: “Con cũng muốn trồng dưa hấu, trồng cho ba với mẹ, cho mẹ Kiều, em trai và em dâu ăn.”

“Được thôi, vậy thì em sẽ chờ dưa hấu bự của anh trai.”

Cơm chiều là thịt nguội, còn có một đĩa thịt bò trộn tương, Kiều Thanh Thanh lấy ra một quả dưa hấu khác rồi cắt nó ra, mọi người quây quần quanh chiếc bàn nhỏ để ăn dưa hấu, tất cả đều cảm thấy cuộc sống này cũng không tệ lắm.

“Vỏ dưa hấu có thể để lại, lát nữa mẹ sẽ gọt vỏ dưa hấu đun để lấy nước uống.” Mẹ Thiệu nói.

“Vỏ dưa hấu cũng có thể phơi khô, sau đó dùng để pha trà cũng rất dễ uống, có thể thanh nhiệt giải độc.”

Nghe Kiều Thanh Thanh nói như vậy, mẹ Thiệu vội vàng hỏi cô phơi như thế nào, Kiều Thanh Thanh cười nói cách làm, mẹ Thiệu nghiêm túc nghe, liên tục gật đầu, sau khi ăn dưa hấu xong lập tức cất hết vỏ dưa hấu đi, bắt đầu gọt vỏ dưa hấu, trải vỏ dưa hấu vào một cái thảm và đặt chúng trên sân thượng trước khi trời tối.

“Ngày mai mặt trời lên là có thể phơi rồi.” Cô nói với vẻ mong đợi.

Kiều Tụng Chi nhìn bầu trời: “Một ngày nữa lại trôi qua.”

“Đúng vậy, lại bình an mà vượt qua một ngày.”

Mười sáu ngày sau, nước lũ rút đi hoàn toàn, để lại một đống hỗn độn trên mặt đất.

Trên mặt đất đen như mực, dưới đáy là bùn, đủ loại đồ bỏ đi, xác người hoặc động vật chết nằm la liệt trên đó, hơi nước bốc hơi dưới nhiệt độ cao, mặt đất bốc lên mùi hôi thối khó chịu làm người không thể thở được, khi Kiều Thanh Thanh nhìn xuống, cô thậm chí còn cảm thấy rằng mặt đất bị bao phủ bởi một tầng sương mù.

“Những thứ dưới hơi nước đó không thể thấy được nhiều, con cảm nhận được nguy hiểm.” Kiều Thanh Thanh nói với người trong nhà, không nên ra ngoài trong thời gian này, nhiệt độ cao sẽ thúc đẩy vi khuẩn và thải ra khí độc, nhưng nó cũng có tác dụng sát trùng khử độc. Trước khi nhiệt độ cao tẩy rửa mặt đất hoàn toàn, cả nhà tốt nhất không nên ra ngoài. Kiếp trước cô ra ngoài sau khi nước lũ rút đi, tiếp xúc gần với môi trường mặt đất đã bị lũ lụt, băng giá xâm chiếm, trên đường đi cô đã bị mắc bệnh dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận