Thiên Tai Càn Quét

Chương 446: Vô Đề

Chương 446: Vô Đề

Ở những nơi khác cũng nói về buổi diễn tập phòng chống thiên tai động đất, cho dù mọi người có nói gì thì lần diễn tập này vẫn diễn ra như bình thường. Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An lần này vẫn bị giao nhiệm vụ ra ngoài đi khu tị nạn, sau khi nhận lịch chuyển ca, Liễu Chiêu Vân tiếc nuối nói: “Lần này chúng ta không cùng chung một đơn vị rồi, Thanh Thanh, cậu phải chăm sóc thật tốt cho bản thân, sau này chúng ta có duyên gặp lại.”

“Tạm biệt Chiêu Vân, cậu cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân.” Kiều Thanh Thanh vẫy tay với cô ấy.

Lúc báo cáo với đơn vị, đội trưởng cũng nói với cô về chuyện này. “Ngày mai là chủ nhật rồi, lần đầu tiên diễn tập, đội an ninh chúng ta phải dốc sức phối hợp, em phải chuẩn bị thật tốt, hãy mặc bộ đồ và đeo đôi giày dễ chịu dễ vận động.”

“Dạ, em biết rồi.”.

Ngày thứ 2, buổi sáng lúc 9h,buổi diễn tập cùng với tiếng chuông cảnh báo chính thức bắt đầu. Lúc tiếng chuông reo lên, Kiều Thanh Thanh đang ở bên ngoài tuần tra, xung quanh là khu nhà lều, cô lập tức cho đèn ở mức sáng nhất, lấy cái còi ở cổ xong thổi một hơi thật mạnh.

“Nhanh chóng sơ tán từ nơi bằng bằng ở khu ổ chuột đến phía tây của quảng trường lớn đi”.

Rất nhiều người từ khu tị nạn chạy ra, nhưng cũng có nhiều người thờ ơ. Kiều Thanh Thanh thổi còi ra hiệu cùng đồng đội sơ tán, đưa mọi người vào phía quảng trường lớn.

“Mệt quá đi, bắt kẻ trộm cũng không chạy nhanh như này nữa.” Đồng nghiệp thở hổn hển.

“Còi báo động kêu không dừng khiến tôi cảm thấy rất vội vàng nhưng những người chạy cũng ít quá rồi, rất nhiều người không chịu phối hợp.” Một người đồng nghiệp khác nhìn nhóm người xung quanh thưa thớt cau mày nói.

Kiều Thanh Thanh dùng tay áo lau đi mồ hôi, cũng nhìn xung quanh, không nói lời nào.

“Có lẽ lần sau sẽ nhiều người hơn dù gì đây mới là lần đầu tiên mà.” “Chà, mọi người thấy lần diễn tập này quy mô lớn thất đấy.” Đồng nghiệp kích động chỉ tay lên không trung.

Ngửa đầu lên xem, Kiều Thanh Thanh thấy vô số máy bay bay lượn vòng quanh bầu trời tối, ánh sáng trên máy bay giống hệt những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời vào lúc buổi đêm.

Lần đầu tiên diễn tập khó tránh khỏi việc gặp phải khó khăn, không suôn sẻ, Thị trưởng La xem số liệu trên báo cáo đồng thời đưa ra chỉ thị yêu cầu cao hơn cho lần diễn tập thứ hai.

Nhưng những lần sau đó tình hình cũng không lạc quan hơn, lần thứ năm diễn tập số người phối hợp đã xuống mức thấp nhất.

Động viên, khích lệ, cổ vũ.

Để tăng tỉ lệ sống sót của người dân trong những trận động đất, sau đó còn phát những túi dụng cụ khẩn cấp trong đó bao gồm lương khô và nước, các vật dụng vật tư ý tế như băng gạc, cồn, ....

Lúc bắt đầu phát là ở khu cộng đồng mới, dần dần cũng phát ra cho bên ngoài, những người đăng ký đến lấy đều sẽ được phát một phần.

Trong xưởng đóng hộp, ba Thiệu đang ra sức chuẩn bị nhét túi dụng cụ khẩn cấp mà con dâu đưa cho vào trong chiếc ba lô lớn, chiếc ba lô này lúc trước đều bị ông cất ở trong cái tủ ở ký túc xá, lần này nghỉ phép đi về nhà, con dâu giúp ông sắp xếp những đồ ở trong túi, dường như đã đầy rồi. Túi dụng cụ khẩn cấp mới không thể nhét vừa được nên ông bèn lấy túi dụng cụ khẩn cấp ra, lấy những đồ vật ở trong túi ra từng cái từng cái cho vào ba lô lớn. “Lão Thiệu à, tại sao ông lại phải làm cái túi lớn như vậy cơ chứ, thật là bất tiện.” Đồng nghiệp nhìn thấy chế giễu ông: “Đừng có để nó nặng quá, nếu như thực sự động đất có xảy ra thì ông cũng không vác nổi đâu.”

“Chết tiệt, tôi nhất định có thể vác được cái ba lô này.” Ba Thiệu kéo khóa ba lô vào xong, cẩn thận để dưới chỗ của mình làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận