Thiên Tai Càn Quét

Chương 419: Vô Đề

Chương 419: Vô Đề

Trì Ngọc Tú hỏi: “Trong nhà cô có người cũng đi sao?”

“Mẹ của tôi và mẹ chồng, còn có anh cả cũng muốn đi xem, nếu chị và bác gái cũng đi, mọi người có thể đi cùng nhau, chúng tôi là thành viên của đội cung nỏ, cần phải có mặt để canh gác.”

Hai tháng trước, bãi đất trống trước cổng xã khu bắt đầu chiếu phim dài tập, dù sương mù dày đặc cũng không có gì thay đổi, ngày nào cũng sẽ chiếu phim vào lúc sáu giờ chiều.

“Được.” Trì Ngọc Tú vui vẻ gật đầu: “Tôi về nhà bảo với mẹ một tiếng, hiện tại bầu trời cũng không còn nhiều quạ đen như trước, mẹ của tôi hẳn sẽ đồng ý đi xuống thôi.”

“Không sao, vậy chị cứ khiến bác gái yên tâm đã, không cần vội, đuổi quạ đen để đảm bảo sự bình yên cho cư dân chính là trách nhiệm của đội cung nỏ, trước mắt hẳn không xảy ra vấn đề gì.”

Sáu tháng đã trôi qua kể từ khi màn đêm vĩnh cửu buông xuống.

Đối với cư dân của xã khu mới mà nói, thật ra cuộc sống cũng không đến nỗi quá khó khăn. Đội an ninh tuần tra liên tục, trị an trong xã khu được đảm bảo, các vị trí công tác cũng dần nhiều hơn, chỉ cần đồng ý chịu khổ, chắc chắn mọi người đều có thể tìm được một công việc. Không có mặt trời cũng không khổ đến vậy, tuy hoàn cảnh khó khăn không kém giai đoạn sương mù dày đặc hay mưa axit, nhưng bây giờ còn có phim để xem, cuộc sống của con người bây giờ cũng xem như còn có hi vọng.

Kiều Thanh Thanh đứng bên ngoài đám đông, cô tập trung cao độ nhìn lên bầu trời, hết sức cảnh giác để kịp thời phát hiện ra những sự thay đổi bất thường trên không trung. Cô vô tình liếc mắt nhìn qua màn hình, xung quanh màn hình đều là người, tất cả mọi người đều vô cùng quý trọng khoảng thời gian giải trí này, hơn nữa hôm nay mọi người không phải nghe tin tức tẻ nhạt, thay vào đó họ được xem một bộ phim hài, bầu không khí vô cùng vui vẻ.

Tuy chỉ có thể nhìn thoáng qua dáng người trên màn hình nhưng Kiều Thanh Thanh cũng cảm thấy thỏa mãn rồi. Cô biết trong đám đông này có những người quan trọng nhất mà cô cần bảo vệ, cũng có những người cô thậm chí chưa từng gặp gỡ, vậy nhưng trong bóng tối của màn đêm vĩnh cửu, bọn họ vẫn có thể ở đây và từ từ kết thân, đây hẳn là điều hạnh phúc nhất trên đời.

Phát lại chương trình có lợi cho việc điều hòa sức khỏe và tinh thần cho cư dân nhưng đối với các thành viên trong đội cung nỏ như Kiều Thanh Thanh thì lại đem đến áp lực công việc quá lớn.

Các thành viên của đội cung nỏ đều đến từ xã khu Bình An, gia đình họ đều ở đây, nếu lúc xem chương trình có sai sót gì đó xảy ra thì có hối hận cũng không kịp.

Sau nhiều cuộc bắt giết, hiện tại số lần tập kích của quạ và kền kền đã giảm đi rất nhiều, có đôi khi suốt cả ngày khắp xã khu Bình An đều không thấy một sợi lông quạ nào cả.

Thế nhưng áp lực vẫn còn đó, bởi chuyện này không sợ nhiều, chỉ sợ đến bất chợt không kiểm soát được.

Vì người nhà, vì nhiệm vụ, tất cả mọi người đều phải gắng hết sức mình, khơi dậy tinh thần để kiểm soát các mối đe dọa từ không trung, từ khi phát lại chương trình cho đến bây giờ, công việc của đội cung nỏ chưa từng xảy ra sai sót, điều này khiến cho càng ngày càng nhiều cư dân sẵn sàng xuống lầu để xem chương trình.

Hôm nay Kiều Thanh Thanh đang canh phòng cho mọi người như thường lệ, bỗng nhiên tai cô khẽ động đậy, cô vội ngẩng đầu lên nhìn trời, bầu trời đen đặc tối tăm, ánh sáng của bộ phim căn bản không thể xua tan tất cả bóng tối. Tiếng động đang đến gần, nghe có vẻ chỉ có một con, Kiều Thanh Thanh giơ nỏ lên, lắp tên rồi nhắm thẳng.

Kẻ tấn công vẫn chưa lọt vào tầm mắt.

Cô nhắm mắt lại.

Trong bóng tối, đôi mắt không phải là công cụ duy nhất để nhìn, cô lắng nghe những chuyển động trong gió, nhẹ nhàng ấn lẫy.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, xác của một con kền kền rơi xuống giữa đám đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận