Thiên Tai Càn Quét

Chương 51: Vô Đề

Chương 51: Vô Đề

Lại qua mấy ngày, tầng một đã bị ngập một nửa, dù có ngăn cỡ nào cũng không thể ở được, đồ đạc đều nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Không còn cách nào khác đành phải trốn ra ngoài đến khách sạn, nhà bạn bè họ hàng, dù sao thì trong nhà cũng không thể ở được.

Tầng 2 cũng nơm nớp lo sợ, trơ mắt nhìn mực nước cứ dâng lên từng li từng tí, nếu trời cứ tiếp tục mưa, vài ngày nữa sẽ ngập đến nhà mình. Dù có cầu nguyện thế nào, nước vẫn cứ ngày một dâng lên.

"Hôm nay chắc là bị rò rỉ rồi! Tại sao có thể nhiều nước như vậy được!"

Vào ngày trùng sinh thứ 30, Hoa Thành lâm vào tình trạng nguy cấp, đội cứu hộ hoàn toàn không thể cứu được tất cả, thời sự kêu gọi các hộ gia đình ở tầng cao ở nhà tránh tai họa, dân cư ở tầng dưới chót không cần cố giữ cửa nhà, tự cứu mình kịp thời, mở một số lượng lớn các kiến trúc công cộng như sân vận động, thư viện, nhà văn hoá để cư dân lánh nạn, hàng cứu trợ cũng được đưa đến ngay lập tức.

Các cơ quan quan hệ công chúng đã thẳng tay trấn áp tất cả các loại hành vi phạm tội lợi dụng sự hỗn loạn đối với những thương nhân liên tục tăng giá, bộ công thương cũng xử lí không thương tiếc chút nào, từ nhóm cộng đồng Kiều Thanh Thanh đã biết, khách sạn bên ngoài khu dân của bọn họ đã bị báo cáo xử phạt, nghe nói là ra giá phòng đã tăng gấp 10 lần, bình thường phòng tiêu chuẩn có giá 99 đồng một đêm, thế mà lại mở bán với giá 999 đồng một đêm.

Từ khi Kiều Thanh Thanh sống lại đã xin nghỉ dài hạn, không đi làm nữa, một đồng nghiệp trong công ty đã liên lạc với cô: “Nước bên này đã ngập sâu tới hai mét, vẫn chưa dừng lại, bây giờ vật liệu đều đang đắt hàng, danh sách nhiều vô cùng làm tớ mệt mỏi gần chết. Đúng rồi, nhà cậu có nhu cần mua sữa bột không? Người thân của tớ đang bán, sữa bột chuyên dụng cho người già, nhãn hiệu XX, một loại sữa bột có tên tuổi, cậu yên tâm chúng ta là người quen cũ, tớ cũng không lừa cậu, chỉ giúp người thân làm ăn, mưa to làm cửa hàng bị ngập lụt rồi, đồ đạc chất đống trong nhà, thực sự không có cách nào chất tiếp nên muốn bán cho người quen một chút…”

Sữa bột cho người già, trong không gian có không ít.

“Sữa bột là đồ tốt, sao không để dành ăn dần.”

“Làm sao mà ăn hết được chứ, thứ này cũng không thể ăn thay cơm, nhà người thân kia của tớ đang cần tiền gấp cho nên mới nhờ người tìm nguồn tiêu thụ khắp nơi.”

“Vậy để tớ mua mười hộp, chuyển phát nhanh thế nào?”

"Được! Vậy tớ sẽ nói với người thân, địa chỉ của cậu không thay đổi phải không? Bây giờ ra ngoài đều là chèo xuồng nhỏ, chuyển phát nhanh đắt muốn chết! Nhà người thân của tớ làm gì có xuồng đâu, cho nên tớ chỉ có thể tự mình chuyển hàng, thật là vất vả vô cùng, không còn cách nào cả, muốn kiếm tiền mà, tớ chỉ có thể giúp một chút, nếu cậu có người thân và bạn bè muốn mua sữa bột cho người già thì giới thiệu giúp tớ một chút…”

Ngày hôm sau sữa bột đã được đưa tới đây, Kiều Thanh Thanh trả bằng tiền mặt, nhìn theo chiếc bè của người thân đồng nghiệp trôi đi trong trong nước, ở trong làn mưa nhỏ, có thể nhìn thấy vô số xuồng bè ở trong nước đi qua đi lại, đều là những người đang nỗ lực vì cuộc sống, cô thở dài một hơi, xoay người lên lầu.

Ngày tháng cứ vừa chậm rãi và kiên định trôi về phía trước, mưa rơi lúc to lúc nhỏ, khi lớn thì giống như mưa đá đập vào tường, khi nhỏ thì mưa tích tắc, dù sao cũng không có lúc nào sau cơn mưa trời lại sáng cả. Tốc độ dâng cao của mực nước chưa bao giờ dừng lại, dòng nước đang từ từ khuấy động tâm trí mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận