Thiên Tai Càn Quét

Chương 402: Vô Đề

Chương 402: Vô Đề

“Thật ra muỗi cũng là thịt mà, chỉ cần chúng ta khiến nó khác biệt một chút, sau đó tích tiểu thành đại.” Kiều Tụng Chi cười nói.

“Cũng không cần phải làm vậy, kiếm tiền cũng cần tuân thủ nguyên tắc, cho dù tích được ít điểm, chúng ta cũng có thể tiết kiệm được.” Mẹ Thiệu cẩn thận mài giũa thân tên, bà rất vui vì trong nhà có thêm một kế sinh nhai. Mệt thêm một chút cũng không phải vấn đề lớn, đầu năm nay ai không mệt mà có thể kiếm được đồ tốt, cho dù mệt nữa bà cũng tình nguyện.

Buổi tối không cần trực, Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An cũng ngồi làm mũi tên.

Ngồi làm một hồi đã đến chín giờ, Kiều Tụng Chi liền giục hai người đi ngủ: “Các con đi ngủ sớm một chút, như vậy ngày mai mới có sức để làm việc.”

“Nếu vậy mọi người cũng đi ngủ thôi, mẹ cũng đừng làm nữa.”

“Chúng ta làm sắp xong rồi.”

Kiều Thanh Thanh lắc đầu: “Vậy chúng ta cùng nhau làm, làm xong rồi cùng đi ngủ.”

Kiều Tụng Chi tỏ vẻ bất đắc dĩ, đành bảo Thiệu Thịnh Phi chọn cành cây để làm thân mũi tên trước, một bó lớn như vậy cũng đủ làm vài ngày liền.

Thiệu Thịnh Phi xoa xoa hai tay, dường như cảm thấy thế vẫn là chưa đủ, còn muốn chơi tiếp.

Kiều Thanh Thanh lấy kem dưỡng da ra, mỗi người đều thoa một ít lên tay, Thiệu Thịnh An cũng kéo tay Thiệu Thịnh Phi, giúp hắn thoa một ít, còn khen ngợi hắn rất chân thành: “Không sao hết, anh đừng lo, những việc thế này anh cứ bình tĩnh làm cũng được, làm một lúc thôi rồi đứng dậy, lấy đồ chơi mà chơi, em nghe mẹ nói anh ngồi im cả ngày, như vậy không tốt cho lắm, anh hiểu không?”

“Nhưng mẹ và mẹ Kiều cũng làm vậy mà.” Vẻ mặt Thiệu Thịnh Phi có chút khó hiểu đáp lại.

Ánh mắt Thiệu Thịnh An và Kiều Thanh Thanh lập tức đảo sang chỗ mẹ Thiệu và Kiều Tụng Chi.

Mẹ Thiệu vội vàng xua tay: “Không phải, không phải, mẹ thật sự có nghỉ ngơi đấy.”

“Đúng thế, cũng tại Phi Phi hay nói đùa, khụ, thằng bé rất tập trung, lúc chúng ta nghỉ ngơi, có lẽ thằng bé cũng không phát hiện ra. Yên tâm đi, ngày mai, nhất định là ngày mai, khi nào chúng ta nghỉ ngơi sẽ bảo Phi Phi nghỉ cùng, ha ha.”

“Mẹ.” Kiều Thanh Thanh lộ vẻ bất đắc dĩ: “Nếu hai người không nghe lời khuyên của bọn con, khi con làm việc ngày mai sẽ bỏ ra chút thời gian, về nhà kiểm tra đột xuất, nếu con bắt được hai người liên tục làm mũi tên mà không chịu nghỉ ngơi, con sẽ tịch thu hết nguyên liệu.”

“Được rồi, mẹ biết rồi.” Kiều Tụng Chi vội vàng xoa tay thật nhanh, thoa hết chỗ kem dưỡng da, sau đó đứng dậy: “Vậy chúng ta mau đánh răng, đi ngủ thôi, tất cả mọi người mau đi ngủ nào.” Cũng không khăng khăng đòi làm tiếp nữa.

Ba ngày sau, điểm tích được của cả hai vợ chồng Kiều Thanh Thanh đã hơn 500, 50 điểm là có thể đổi một hộp thịt, lúc này, bọn họ quyết định đổi đồ thiết yếu, đem toàn bộ điểm đổi thành thịt hộp.

“Không đổi mũi tên sao, hai người nộp được nhiều quạ đen như vậy, số mũi tên kia làm sao có thể đủ dùng?” Cán bộ chuyên chở hỏi.

“Đủ dùng.” Kiều Thanh Thanh đáp, lời ít ý nhiều, cô chưa từng giải thích thêm.

Cán bộ chuyên chở mờ mịt không hiểu, nhưng vẫn hoàn thành bổn phận của mình, giúp họ đăng kí đổi vật dụng thiết yếu.

Cầm theo một thùng thịt hộp, Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An rất vui vẻ trở về nhà.

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, mỗi ngày, Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An đều có thể giao nộp một lượng lớn xác quạ đen, có một hôm bọn họ bắt gặp Diệp Trường Thiên đi cùng xe chuyên chở đến khảo sát tình hình, hắn còn cười nói: “Tôi đã thấy số điểm tích được của hai người trong sổ ghi chép, thành tích của hai người là tốt nhất trong xã khu Bình An, mà trong đội cung nỏ của xã khu Bình An, bác sĩ Kiều là người giao nộp số quạ đen nhiều nhất, nếu về sau cấp trên có bình bầu người diệt quạ giỏi nhất, bác sĩ Kiều hoàn toàn xứng đáng đấy chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận