Thiên Tai Càn Quét

Chương 271: Vô Đề

Chương 271: Vô Đề

“Ở đâu cũng được, chuyển đi đâu cũng được, không phải nói chỉ cần gia đình chúng ta ở bên nhau là được sao.”

Giọng của Thiệu Thịnh An vang lên, mọi người quay đầu lại đã nhìn thấy anh từ dưới lầu lên, đi đến bên cạnh người trong nhà, Thiệu Thịnh An cười ôm Kiều Thanh Thanh, nhìn mọi người: “Nhìn nào, chúng ta vẫn ở cùng nhau, đây là một sự kiện vui vẻ đáng để ăn mừng, chúng ta mở một chai rượu mừng nhé.”

Kiều Thanh Thanh cũng ôm eo anh, phối hợp nói: “Mở một chai rượu vang đỏ đi.”

Tâm trạng mọi người một lần nữa được tốt lên.

“Con cùng với bọn họ thương lượng sao rồi.” Mẹ Thiệu hỏi.

Thiệu Thịnh An làm động tác an nhàn: “Tòa nhà này tổng cộng có hai mươi tầng, chắc là nước lúc đó đã ngập đến tầng mười lăm, cho nên từ tầng mười sáu trở nên là người dân ban đầu ở đây, chúng ta rút thăm trúng sống trên tầng 2, bây giờ dưới tầng 16, hiện tại ngoại trừ tầng 7 cùng tầng 15 thì những phòng số 1 khác đều bị phân ra ngoài, con tìm bọn họ nói chuyện này, bọn họ đều có thể đồng ý đóng kín đường ống thoát nước." Dù sao cũng thật sự quá hôi thối, hiện tại thời tiết quá nóng, phân của các hộ gia đình cao tầng ở giữa chừng sẽ ngừng rơi xuống, cho nên đường ống ở tầng cao mùi còn nặng hơn tầng hai. Lúc Thiệu Thịnh An lên tầng đã nghe một hộ dân ở tầng 11 nói, con trai anh ta vừa vào phòng vệ sinh đã nôn ngay.

“So với tầng hai của chúng ta thì còn hôi hơn nhiều.” Ba Thiệu không thể tưởng được mùi sẽ hôi như thế nào.

“Thực sự rất hôi, con từng đi vào ngửi.” Thiệu Thịnh An đem chủ đề quay ngược lại: “Đường ống thoát nước đi qua những tòa cao tầng của hộ gia đình nên không thể đóng kín, có điều bọn họ không mở cửa, không muốn tiếp xúc với chúng ta nên con xuống trước.”

Trong thời mạt thế, trong lòng có phòng bị không muốn tiếp xúc với người lạ là chuyện rất bình thường.

Kiều Thanh Thanh nói: “Vậy mỗi người chúng ta tự làm việc, mỗi nhà chúng ta tự bịt kín ống thoát nước.”

Trong nhà cố gắng dọn dẹp sạch, cô nghĩ mọi thứ rồi sẽ dần đâu vào đó.

“Được, đợi lát nữa đem xi măng với bùn ra trộn.”

Sau khi phun thuốc trừ sâu trong nhà, cửa ra vào và cửa sổ đều đóng kín, ngột ngạt cả tiếng đồng hồ mới mở ra, có rất nhiều xác gián chết và muỗi trong các góc, ba Thiệu quét tất cả chúng bằng một cái xẻng rồi ném chúng vào thùng rác.

Diệt côn trùng xong phải khử trùng, thông gió, làm đi làm lại phải đến hơn 5 giờ sáng mới làm tốt công tác vệ sinh.

Mặc kệ những thứ khác, Thiệu Thịnh An và ba Thiệu trước tiên dùng bùn bịt kín cống rãnh, sau đó mới tiến hành bước tiếp theo.

“Thanh Thanh, con lấy cửa phòng trộm ra, con với ba lắp vào.”

Hai cánh cửa chống trộm mang từ trong nhà ở Hoa Thành ban đầu rốt cục cũng có ích, Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An đẩy xe ba bánh ra, làm bộ từ bên ngoài mang cửa chống trộm vào.

Lúc đang lắp, người ở phòng 202 thôn Thu Diệp ngạc nhiên: “Cậu lấy đâu ra loại cửa chống trộm chất lượng tốt như vậy?”

“Vận khí tốt, vận khí tốt.”Thiệu Thịnh An cười hỏi: “Cửa của nhà mọi người không tệ, từ nhà mang tới chắc mất nhiều sức lắm nhỉ.”

“Cũng không phải là nặng, thực chỉ là một cánh cửa sắt, tốn nhiều công sức mới đem nó đến đây, trong nhà vẫn còn nhiều thứ chưa chuyển hết, chồng tôi và mọi người đều đi chuyển rồi, đồ của nhà mọi người chuyển hết rồi sao.”

“Chuyển xong rồi, chúng tôi từ nơi khác đến, chúng tôi không có nhiều đồ đạc, chuyển nhà lần nữa cũng chỉ nhiêu đó.”

Câu này đã làm gợi lên sự buồn bực của bà thím hàng xóm, hiện tại bà cũng chỉ là một trong những người bị buộc phải rời khỏi nhà, bà thím thở dài: “Ôi cuộc sống này, trưởng thôn nói nhất định sau này sẽ còn trở về, cũng không biết sau này là bao lâu nữa.”

“Thị trấn cách thôn Thu Diệp không xa, chúng ta vẫn còn cơ hội để quay lại xem tiến độ xây dựng căn cứ, hơn nữa đến lúc bắt đầu xây dựng nhất định là cần người, đến lúc đó không sợ không có tin tức.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận