Thiên Tai Càn Quét

Chương 418: Vô Đề

Chương 418: Vô Đề

Đội thu hái tại hiện trường dần được hình thành, nhiều người tập trung thành nhóm để đi ra khu vực rộng hơn phía ngoài, hy vọng có đủ thức ăn vào mùa xuân này.

Kiều Thanh Thanh và Thiệu Thịnh An cũng việc phải làm, hai vợ chồng phải đi đến cánh đồng để thu thập. Hai người không nói thật chuyện này với gia đình, nhóm Kiều Tụng Chi rời khỏi nhà sẽ dễ gặp chuyện bất trắc. May mắn thay, trong nhà có đủ thức ăn, điểm mà cô và Thịnh An tích được có thể đổi lấy thức ăn cho gia súc làm từ thịt quạ và thịt kền kền từ xe chuyên dụng, như vậy là đủ để nuôi gà rồi.

Sau đó, Trì Ngọc Tú đổi hai con gà với Kiều Thanh Thanh, một trống một mái, con gà trống chết giữa chừng nên bà phải thay con khác. Nuôi đến tận bây giờ, gà nhà bà cũng đã bắt đầu đẻ trứng, hiện tại bà và mẹ mình không nỡ ăn trứng, bọn họ quyết định để trứng lại, ấp thành gà con. Hai nhà bọn họ đều nuôi gà ở tầng 7, nói không có mùi là nói dối, nhưng bọn họ đều là những người ưa sạch sẽ, họ giữ chuồng gà rất sạch. Khi họ đi xuống tầng 6 cũng không bốc mùi khó ngửi gì. Nhà số 602 thỉnh thoảng cũng trao đổi trứng với gia đình Kiều Thanh Thanh, Kiều Tụng Chi còn giảm giá cho đối phương, cứ như vậy, bên kia càng không có lí do để phản đối.

Thấy Kiều Thanh Thanh và những người khác nhổ cỏ rồi cho gà ăn có hiệu quả không tồi, Trì Ngọc Tú cũng muốn thử. Vì vậy khi Bùi Nghiêm trở về nhà vào kỳ nghỉ, ông đã nhìn thấy đàn gà đang gặm cỏ.

“Tuy hiện tại không thấy mặt trời, nhưng thỉnh thoảng có mưa xuân cũng đủ rồi. Lần gần đây nhất ra ngoài, tôi phát hiện ra rất nhiều cỏ và rau dại mọc um tùm, một người bạn của tôi đang ở trong đội điều tra thực địa không quay lại vài ngày nay, tôi nghe nói rằng họ đang ở bên ngoài. Những loại cỏ dại này đều là biến thể của cỏ dại trước đây. Không có nắng nên chúng mọc thành màu này, ngoài đồng có rất nhiều, đoàn điều tra thực địa ở viện đã mang về nhiều giống mới, bây giờ còn đang chờ xem liệu viện nghiên cứu có thể chiết xuất ra thứ gì đó hữu ích từ những thứ kia không. Không có mặt trời, sản lượng của trang trại dần giảm xuống, tuy hiện tại vẫn có thể miễn cưỡng duy trì, nhưng về lâu dài chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, chi phí phát điện và thắp sáng quá cao.”

“Nghe cũng không tệ lắm. Mặc dù tai họa cứ liên tục ập đến, nhưng không phải chúng ta đều có thể tìm ra cách giải quyết sao?” Trì Ngọc Tú nhẹ nhàng nói.

“Phải, sẽ luôn luôn có hi vọng.” Bùi Nghiêm hít một hơi thật sâu, sau đó vui vẻ nở nụ cười: “Tôi nghe nói có loại thức ăn mới cho lợn và chuột ăn đem lại hiệu quả rất tốt, đem cho gà ăn hẳn không có vấn đề gì, lát nữa tôi đi hỏi thăm một chút, mang một ít về cho nhà mình.”

Trì Ngọc Tú vội vàng nói: “Nếu được thì ông đổi nhiều một chút, chúng ta cũng nên gửi hàng xóm một ít.”

“Được thôi.”

Một tháng sau, Trì Ngọc Tú mang một túi thức ăn cho gia súc đến nhà họ Kiều.

Kiều Thanh Thanh cười nói: “Nhà của tôi cũng có mà, dùng điểm tích được trong đội cung nỏ cũng có thể đổi được.”

Trì Ngọc Tú bỗng nhiên tỉnh ngộ, bà có chút xấu hổ: “Ra vậy, tôi đã làm điều thừa thãi rồi.”

“Chị Trì, chị đừng nói như vậy, thực sự cảm ơn chị vì đã nghĩ cho đến chúng tôi, thức ăn cho gia súc đáng giá như vậy chị cũng sẵn lòng tặng cho nhà chúng tôi, có điều cả tôi và Thịnh An đều làm trong đội cung nỏ, chỉ cần tích một ít điểm trong sổ sách là có thể đổi được thức ăn cho gia súc, chị cứ mang túi thức ăn này về nhà dùng đi.”

Nếu Kiều Thanh Thanh đã nói vậy, Trì Ngọc Tú cũng không khăng khăng tặng nữa.

“Phải rồi, cũng đã đến sáu giờ rồi, chị và bác gái có xuống dưới tầng xem phim không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận