Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1013: Ai Mà Biết Được

Chương 1013: Ai Mà Biết ĐượcChương 1013: Ai Mà Biết Được
Có khả năng là vì cha của cậu ta đi quá sớm, không có người chỉ dẫn cho nên mới đi lầm đường chăng?" Chú An quay đầu nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cậu ta còn cứu được không?”
Tô Niệm Tinh thở dài: "Cháu chỉ có thể nói với chú là bây giờ cậu ta vẫn chưa phạm pháp, nhưng tương lai thì chưa chắc."
Thím An cũng bắt đầu lo lắng: "Phạm pháp? Nghiêm trọng như vậy sao? Vừa rồi cậu ta có nghe lọt tai không vậy?"
"Ai mà biết được."
Chú An với thím An lo lắng không thôi.
Ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh đến quán ăn, các hàng xóm đều đang ăn sáng và đọc báo, hóa ra hôm nay trên các truyên thông lớn đều đăng bản tin cuộc thi huyền học hỗ trợ cảnh sát phá án, thế là danh tiếng của chương trình này lại một lần nữa được đẩy cao lên.
Tuy rằng hiện giờ Tô Niệm Tinh đã có danh tiếng rồi nhưng ai lại chê danh tiếng lớn chứ, có thêm vài đài truyền hình mời cô tiếp nhận phỏng vấn, Tô Niệm Tinh cũng chọn ra vài bên rồi đồng ý tiếp nhận phỏng vấn của họ, nhưng tạm thời vẫn chưa phát sóng, ngược lại, TVB lại lấy mấy kỳ trước đấy ra phát lại.
Đương nhiên cũng có báo chí đăng bản tin vê vụ hung sát ở đường Russell.
Chú Minh đọc được tin này mà thầm tặc lưỡi: "Bây giờ con trai vê nhà cũng phải để ý vào, đêm hôm khuya khoắt đột nhiên có người tập kích từ đằng sau cũng quá đáng sợ rồi." "Nghe nói hung khí là cờ lê, thứ đó rất nặng, đập một phát là đầu bét nhè ngay." Chú An xoa ót mình, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy đáng sợ rồi.
Thím An cũng phụ họa theo: "Chúng ta phải vê nhà sớm thôi, chứ về muộn là gay go lắm."
Chú Minh gọi Tô Niệm Tinh lại: "Giám sát Lương nói thế nào? Trên báo nói là vụ án mà cậu ấy nhận này."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng là anh ấy đang điều tra vụ án này nhưng hai hôm nay anh ấy đang bận điều tra, đến cả nhà còn không về được nên cháu cũng không rõ cho lắm”"
Gần đây cô rất bận, cũng không có thời gian đến đồn cảnh sát giao cơm nên thật sự không biết vụ án này đã được điều tra đến đâu rồi.
Quá trưa, có một chiếc xe sang trọng đỗ lại ở cửa quán ăn, là Lưu tổng mời Tô Niệm Tinh đi ăn cơm.
Tô Niệm Tinh dẫn cả Đại Đao cùng đi, vẫn là club lần trước đã tới nhưng phòng bao lần này đã nhỏ hơn một chút.
Tô Niệm Tinh vào trước, đợi khoảng mười phút thì Lưu tổng mới chậm rãi tới nơi.
"Lưu tổng, chuyện đơn hàng nước ngoài của công ty ông đã điều tra đến đâu rồi?"
Trương tổng bị cắm sừng phải đi kiểm tra DNA nên có khả năng phải sang bên Anh phối hợp, phỏng chừng phải qua một khoảng thời gian nữa mới có kết quả, còn bên Lưu tổn chắc hẳn sẽ điều tra nhanh hơn.
Lưu tổng gật đầu: "Cũng may mà có cô nhắc nhở tôi, tôi đã tìm tới phòng kế toán kiểm tra sổ sách rồi, hóa ra số tiên hiện có trong tài khoản gần như đều đã bị bọn họ liên thủ lại cuỗm hết sạch rồi. Tôi cũng đã hủy bỏ đơn hàng nước ngoài kia, tuy rằng trong một khoảng thời gian ngắn không có cách nào tiêu hóa hết đống nguyên vật liệu đã làm xong nhưng vẫn tốt hơn là bị lừa.
Cũng may mà ông ngoại cô đã giới thiệu cô cho tôi."
Ông ta đưa một bó hoa được gói rất đẹp mắt tới: "Không biết cô thích cái gì, nghe nói người trẻ tuổi các cô đều thích hoa nên tôi mua một bó hoa hồng, cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn bày tỏ lòng biết ơn, hy vọng là cô sẽ thích."
Độ tuổi của ông ta đã có thể làm cha của cô luôn được rồi, hơn nữa, ông ta còn có nhiều người phụ nữ như thế, hiển nhiên Tô Niệm Tinh cũng sẽ không nghĩ nhiều: "Ông khách sáo quá."
Lưu tổng lại đưa một tấm chi phiếu qua: "Lần này cũng may mà nhờ có cô, đây là quà cảm ơn dành cho cô."
Tô Niệm Tinh nhận lấy rồi liếc mắt nhìn, hai con mắt lập tức trợn to: "Nhiều như vậy sao?"
Chỉ bói có một quẻ làm sao có thể chiếm lời của người ta như vậy được chứ. Cô không thể nhận năm trăm vạn của ông ta được, số tiên này đủ để mua một căn nhà sang trọng rộng một nghìn thước rồi.
Lưu tổng lại nói cô hiểu lầm rồi: "Đây không phải là quà cảm ơn một lần, thật ra thì tấm chỉ phiếu này trả nguyên cho một năm. Tôi muốn tuyển cô làm cố vấn cho công ty của chúng tôi. Tôi cũng không yêu cầu cô phải làm gì cả, chỉ cần giúp tôi bói ra mấy chuyện quan trọng như kiểu này là được, nhất là tài vụ, tuyệt đối không thể xuất hiện loại chuyện tham ô như vậy nữa, nó khiến tôi rất bị động."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận