Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 84: Tòa Án Phán Quyết Chú Trọng Vào Bằng Chứng

Chương 84: Tòa Án Phán Quyết Chú Trọng Vào Bằng ChứngChương 84: Tòa Án Phán Quyết Chú Trọng Vào Bằng Chứng
Cuối cùng thì Tô Niệm Tinh cũng nghe hiểu ý tứ ngầm của bà ta: "Tòa án phán quyết chú trọng vào bằng chứng. Tưởng Mộng Vân có biết trước hay không thì thẩm phán vẫn sẽ xem chứng cứ mà không phải phỏng đoán chủ quan của người khác."
Bà A Hương gật đầu: "Cảnh sát làm thế nào để phán định được Tưởng Mộng Vân có biết trước chuyện đó hay không? Đầu tiên phải phán định cô ta có động cơ gây án hay không đã. Cô ta và chồng đều cùng mua bảo hiểm tử vong, chồng cô ta còn ngoại tình nữa, vậy là cô ta đã có động cơ giết người.
Tiếp theo đó chính là quá trình gây án. Thuốc độc không phải do cô ta mua, hơn nữa cô ta cũng có bằng chứng ngoại phạm." Bà A Hương chỉ vào mình và Tô Niệm Tinh, ra hiệu nhân chứng chính là hai người bọn họ.
Tuy rằng quả thật rất có khả năng trở thành bị cáo nhưng luật pháp Hương Giang theo kiểu "suy đoán vô tội", thuốc không phải do cô ta mua, cô ta cũng có bằng chứng ngoại phạm, tòa án thật sự chưa chắc đã phán cô ta có tội.
Tô Niệm Tinh lắc ngón tay: "Chỉ dựa vào mỗi hai điều này vẫn chưa đủ đâu.
Nếu sau khi Tưởng Mộng Vân đến bệnh viện làm xét nghiệm máu, thẩm phán có thể coi thành cô ta đã biết trong đồ uống đó có độc vì dù sao cháu cũng đã nhắc nhở cô ta từ trước.
Cô ta đã đi xét nghiệm, hơn nữa kết luận còn giống như cháu đã nói, vậy cô ta tương đương với tán đồng với phán đoán của cháu, cho nên cô ta chính là cố ý mưu sát."
Bà A Hương gật đầu: "Chính là ý này đấy, bởi vậy tình cảnh của cô ta vẫn rất nguy hiểm."
Tô Niệm Tinh không để ý đến vụ án của Tưởng Mộng Vân nữa nhưng cô vẫn biết được quá trình xử lý vụ án từ miệng những người khác.
Bà thím bán khoai lang quen Tưởng Mộng Vân nên cũng theo qua đó hóng hớt. Hóa ra hai người họ sống chung trong một tòa nhà, tuy rằng bà thím không biết số nhà của Tưởng Mộng Vân nhưng cũng coi như là hàng xóm, có thể thường xuyên gặp được cô ta ở dưới lầu.
Tô Niệm Tinh cũng biết được từ miệng bà thím rằng từ sau khi Tưởng Mộng Vân lấy chồng cho đến nay cũng chưa bao giờ từng ra ngoài làm việc mà vẫn luôn ở nhà làm một bà nội trợ cân mẫn.
"Có một lần, cô ta còn mời thím chỉ cho nướng khoai lang thế nào để vừa thơm vừa mềm. Cô ta thật sự đối xử với chồng mình rất tốt, là một người vợ rất có trách nhiệm, đáng tiếc thật."
Bà thím vẫn chưa biết có khả năng chồng của Tưởng Mộng Vân bị chính cô ta giết ngược lại mà vẫn nghiêng về xu hướng người chồng ăn nhầm thứ gì đó ở bên ngoài nên mới chết. Dù sao thì đứa con trong bụng Tưởng Mộng Vân vẫn còn trông mong người chồng nuôi dưỡng nữa mà.
Nếu Tô Niệm Tinh không biết được chân tướng, nghe lời phân tích này của bà ta khéo còn tin vài phần thật.
Đúng lúc này, có một người đàn ông mặc tây trang, đi giày da bước tới đây, Tô Niệm Tinh tưởng anh ta tính tới xem bói nhưng đối phương lại dùng hai tay đưa một tấm danh thiếp, rồi tự giới thiệu bản thân: "Tôi là luật sư của bà Tưởng Mộng Vân."
Tô Niệm Tinh lặng lẽ nhìn đối phương nói rõ ý định tới đây, hiện giờ, Tưởng Mộng Vân vẫn đang ở đồn cảnh sát hỗ trợ tổ trọng án điều tra, cô ta muốn thưa kiện nên mời luật sư tới bào chữa vô tội cho mình.
Lần này, luật sư qua đây là muốn mời cô với bà A Hương lên tòa làm chứng, sau khi có được câu trả lời chính xác, luật sư lại nói sau này sẽ thông báo thời gian lên tòa cho bọn họ.
Tô Niệm Tinh hỏi luật sư rằng Tưởng Mộng Vân có tới bệnh viện làm xét nghiệm máu không?
Luật sư sững sờ rồi lắc đầu đáp: 'Không."
Tô Niệm Tinh với bà A Hương đưa mắt nhìn nhau, trước đó hai người đã nắm chắc chín phần rằng Tưởng Mộng Vân đã đến bệnh viện làm xét nghiệm máu. Vì tin tưởng quẻ tượng của cô cho nên sau đó mới hoán đổi nước uống, cuối cùng dẫn đến việc người chồng mất mạng.
Nhưng hiện giờ quá trình lại khác hẳn với hai người suy đoán. Tưởng Mộng Vân cũng không hề đến bệnh viện xét nghiệm máu nhưng chồng cô ta vẫn chết, quá trình mà kết quả không tương xứng chứng minh suy đoán trước đấy của hai người không được đúng cho lắm.
Bà A Hương có một suy đoán: "Cảm xúc của Tưởng Mộng Vân này không ổn định. Cô ta không tin quẻ tượng của cháu nhưng lại đa nghi và nhạy cảm.
Khi người chồng đưa nước ép hoa quả cho cô ta, cô ta đột nhiên nảy ra suy nghĩ đánh tráo cốc nước, muốn chứng minh chồng mình không phải loại người giống như cháu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận