Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 171: Có Ý Gì

Chương 171: Có Ý GìChương 171: Có Ý Gì
Tô Niệm Tinh nhận tiền xem quẻ và nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của cô ta.
Sau này có tiền sao?
Có ý gì vậy?
Cô ta không định di dân đấy chứ?
Bà A Hương là người già thành tinh rồi, bật cười nói: "Người phụ nữ này rất ghê gớm, sắp phát uy rồi."
Tô Niệm Tinh nghe ra được ẩn ý ngầm trong câu nói của bà ta: "Ý bà là cô ta sẽ lấy Lý Gia Hào sao?"
Bà A Hương đã sống mấy chục năm rồi, có kiểu người gì mà chưa từng thấy qua đâu.
Có vài người phụ nữ cho dù đã kết hôn bao nhiêu lần cũng vẫn không nhớ dai được. Nhưng có vài người phụ nữ thì lại khác, ly hôn một lần là đã có thể nhìn rõ hiện thực ngay và nhanh chóng trưởng thành.
Rất rõ ràng, Trương Mộng Yên chính là kiểu người sau.
Bà ta nhún vai: "Nếu đã không có tình yêu vậy thì chỉ có thể vớt thêm ít tiền, người phụ nữ này là một người rất kiên cường đấy."
Tô Niệm Tinh ngẫm lại lời vừa rồi của Trương Mộng Yên, suy đoán của bà A Hương quả thật vẫn rất có lý. Nếu mười mấy năm nay cô ta đều bị tiền bạc chi phối vậy tại sao cô ta không tự kiếm tiền?
Chỉ có thể nói là sự thay đổi của con người thật sự quá nhanh mà thôi.
Bà A Hương kêu cô xem trong tay có bao nhiêu tiền? Tô Niệm Tinh đếm lại có đủ một vạn chẵn.
Gia cảnh hiện giờ của Trương Mộng Yên không thể so được với Thẩm Huệ Tây, một vạn đồng này đã là quà cảm ơn rất hậu hĩnh rồi.
Có một vạn này rồi, cộng thêm tiền mà mình kém được lúc xem bói vậy là cô có thể mở tiệm được rồi.
Chớp mắt đã qua ba ngày, khánh vây xem quầy hàng xem quẻ của Tô Niệm Tinh càng ngày càng ít, tất cả lại trở vê với sự yên tĩnh.
Ngược lại, gân như ngày nào Hà Linh Vân cũng đều qua đây hỏi thăm cô về tình hình xem bói. Cô ta muốn thẩm định từ trong số chúng xem những câu chuyện nào đáng để đăng báo, vì không phải toàn bộ câu chuyện đều có thể thu hút ánh mắt người đọc.
Mấy quẻ xem được trước đó đều rất bình thường, không có giá trị đăng báo, thẳng cho đến khi Hà Linh Vân nghe nói Lý Gia Hào tranh giành vợ của anh em, đôi mắt cô ta lập tức sáng ngời: "Chuyện này không tồi."
Vì thế lại qua vài hôm nữa, Tô Niệm Tỉnh mua một số báo mới, bên trên đăng nội dung Lý Gia Hào và Trương Mộng Yên sắp tổ chức hôn lễ hào môn.
Hay lắm, hành động cũng đủ nhanh.
Cũng nhờ đọc qua qua bài báo mà Hà Linh Vân viết nên Tô Niệm Tinh mới biết Lý Gia Hào xếp hạng mười hai trong danh sách phú hào Hương Giang. Trương Mộng Yên gả cho ông ta, lỡ như một ngày nào đó Lý Gia Hào đi đúng giờ thì ít nhất cô ta cũng có thể được chia một nửa tài sản.
Đương nhiên, tiên đề vẫn là đối phương không lập di chúc.
Tô Niệm Tinh vốn cho rằng mình chỉ nhìn thấy một màn kịch lớn hào môn thôi chứ, nhưng không ngờ chớp mắt cái Trương Mộng Yên đã gửi thiệp mời cho cô. Tô Niệm Tinh có hơi được thương mà sợ, cô chỉ giúp Trương Mộng Yên xem bói mà thôi, đây là chuyện thuận mua vừa bán, vậy mà đối phương lại mời cô tới, thế này cũng quá trượng nghĩa rồi.
Bà A Hương nhìn thiệp mời lấp lánh ánh vàng mà kích động không thôi: "Giàu to, giàu to rồi. Đây chính là tiệc cưới hào môn đấy. Sau khi cháu đi tham gia nhất định sẽ nổi tiếng trong giới thượng lưu, đến khi ấy có người giàu có mời cháu xem bói, chí ít thì tiền xem bói của cháu cũng có thể tăng lên thêm một con số không."
Đừng thấy bây giờ Tô Niệm Tinh rất nổi tiếng, mỗi ngày đều có rất nhiều người tới đây tìm cô xem bói, nhưng Hương Giang là một xã hội có sự chênh lệch giàu nghèo cực kỳ lớn, sự phân biệt giữa người giàu và người nghèo cực kỳ rõ ràng, luôn có bức ngăn ở giữa.
Bắt đầu từ ngày đầu tiên cô xem bói cũng đã xem được cho hơn trăm người rồi, nhưng chỉ có đúng hai người giàu có. Thẩm Huệ Tây là được người khác giới thiệu còn Trương Mộng Yên là do cô chủ động tới chào hàng. Còn người giàu có chân chính bị cô thu hút tới đây lại không có nổi một mống nào.
Tô Niệm Tinh muốn nổi tiếng nhưng chỉ nổi tiếng trong giới bình dân vẫn chưa đủ, cô phải tạo dựng danh tiếng ở cả giới người giàu có nữa.
Mượn dùng lời của Hà Linh Vân thì là thế này: Cô cần người giàu có để nâng cao danh khí, như vậy độ đáng tin mới cao. Hoan lạc ở giới bình dân chỉ là tự biên tự diễn mà thôi chứ không thể dài lâu được.
Hơn nữa, cô xem bói cho thị dân bình thường phần lớn đều là kiếm tiền xem bói cơ bản, nhưng xem bói cho loại phú bà như Trương Mộng Yên và Thẩm Huệ Tây lại có thể có được phần thưởng hậu hĩnh. Cho dù là nghĩ vì tiền thì cô cũng bằng lòng nhận thêm vài đơn phú bà như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận