Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 67: Thiên Cơ Bất Khả Lộ

Chương 67: Thiên Cơ Bất Khả LộChương 67: Thiên Cơ Bất Khả Lộ
Tâm sinh tướng, thường mà nói thì người mặt ủ mày chau chắc chắn trong lòng có tâm sự. Cô liếc mắt quan sát một vòng trong đội ngũ đã trống thấy một khách hàng tiềm năng. Sau khi đoán trúng họ tên và nghề nghiệp của đối phương, cô lại nhét cho đối phương một chiếc danh tiếp: “Anh Châu, tôi biết anh muốn tìm ai đó, nếu như anh cần thì có thể qua bên kia tìm tôi sau khi khám bệnh xong. Tôi sẽ xem cho anh một quẻ, một quẻ chỉ cần năm trăm, không chuẩn không lấy tiền."
Cô chỉ về phía quầy hàng ở cách đó không xa.
Châu Hồng Ba nhìn cô gái trẻ tuổi trông còn non choẹt này với vẻ ngạc nhiên, tuy rằng vừa rồi cô đã đoán đúng họ tên và nghề nghiệp của anh ta nhưng ngay cả chuyện anh ta muốn tìm người cũng có thể đoán được, vậy cũng khó tránh khỏi có hơi tà ma quá rồi. Anh ta gân như buột miệng thốt lên: Làm sao cô đoán được vậy?”
Sẽ không phải cha mẹ anh ta thuê cô xem bói, khuyên anh ta từ bò đấy chứ?
Tô Niệm Tinh chỉ mỉm cười, nói một câu giả bộ cao thâm: "Thiên cơ bất khả lộ."
Sau khi liên tiếp đoán trúng họ tên cho hai người, cô cũng không xem bói cho người khác nữa mà chỉ phát danh thiếp cho những người mặt mày ủ dột, tổng cộng phát được ba mươi tấm danh thiếp.
Tuy rằng phát ra ngoài khoa trương đến vậy nhưng cũng chỉ có đúng một vị khách qua đây muốn nhờ cô giúp xem bói, cũng chính là anh Châu muốn tìm người kia. Vừa rồi Châu Hồng Ba đã đến bốt điện thoại ở bên kia gọi điện hỏi cha mẹ, xác nhận bọn họ không tìm người đóng giả thầy bói, lúc này anh ta mới bán tín bán nghi đi qua đây xem quẻ. Năm trăm đồng cho một lần xem bói đối với một người thu nhập chỉ năm nghìn sáu mỗi tháng như anh ta mà nói có hơi đắt, nhưng nếu thật sự có thể tìm được tung tích của cô bạn gái thì khoản tiền này vẫn đáng giá.
Sau khi ngồi xuống, anh ta nói lại rõ ràng tình hình của mình: "Tôi với bạn gái đã quen nhau một năm rồi, tôi thật sự rất thích cô ấy nhưng bắt đầu từ nửa năm trước, sau một lần gặp mặt cuối cùng đó của chúng tôi thì cô ấy lại mất tích. Tôi không hiểu đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cô ấy lại không từ mà biệt? Tôi muốn gặp cô ấy một lần để hỏi cho rõ ràng, cô có thể xem giúp tôi bây giờ cô ấy đang ở đâu không?"
Kêu đối phương trả tiền xem bói xong thì cô mới nói vị trí của bên nữ cho anh ta.
Châu Hồng Ba bán tín bán nghi, nhưng cân nhắc đến chuyện cô vừa mới đoán trúng họ tên và địa chỉ của mình, anh ta đành cắn răng trả năm trăm đồng.
Tô Niệm Tinh cũng không thừa nước đục thả câu mà nói tiếp: "Cô ta đang sống ở căn hộ 201 Thường Khang Viên, Vịnh Thổ Qua, Cửu Long."
Trong ánh mắt của Châu Hồng Ba không phải vẻ vui sướng mà là ngạc nhiên, ngạc nhiên đến mức tròng mắt suýt chút nữa thì rớt ra ngoài, anh ta tưởng rằng cô sẽ lôi la bàn phong thủy ra để xem phong thủy trước rồi mới có thể đoán được phương vị đại khái của đối phương, chứ hoàn toàn không ngờ được cô lại trực tiếp báo ra địa chỉ như thế, thậm chí đến ngay cả số phòng cũng biết rõ ràng. Miệng anh ta không khép lại được, rất lâu sau mới hỏi: "Cô với cô ấy có quan hệ gì? Tại sao lại biết địa chỉ của cô ấy." Trong lòng Tô Niệm Tinh giật thót, xem ra người tới xem bói đều không quen với việc nói thẳng thắn giống như cô, nhưng cô không biết dùng la bàn phong thủy để suy diễn, lại càng không biết xem bói mà chỉ có thể bộc trực nói ra. Cô nhún vai: "Tôi chẳng quen gì cô ta cả, tôi chỉ là một người xem bói, người mà anh muốn tìm đang ở chỗ đó, mau qua đó đi, muộn hơn là có lẽ cô ta không còn ở chỗ đó nữa đâu."
Châu Hồng Ba nghe được một câu nói cuối cùng của cô lập tức ngừng ngay suy nghĩ muốn truy hỏi, anh ta gần như là phóng như bay ra khỏi đường Paterson, muốn xác định tính khả thi của lời cô nói.
Bà A Hương không có khách nên vừa rồi cũng nghe được toàn bộ cuộc đối thoại, bà ta sáp đến bên cạnh đưa ra ý kiến cho cô: "Cháu nói quá chuẩn xác nên suy nghĩ đầu tiên trong đầu bọn họ không phải là tin mà là nghi ngờ cháu đang giở trò. Bà cảm thấy cháu vẫn nên uyển chuyển một chút thì tốt hơn đấy, như vậy trông mới chuyên nghiệp."
Tô Niệm Tinh cũng phát hiện ra lúc giúp chị Lương xem bói rõ ràng ô đã rất uyển chuyển rồi nhưng vẻ mặt của hai người kia trông vẫn như thể cô đang giở trò mờ ám vậy, khiến lòng cô nhạt thếch như nước lã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận