Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 690: Sỉir Lương Có Tình Địch Rồi Sao

Chương 690: Sỉir Lương Có Tình Địch Rồi SaoChương 690: Sỉir Lương Có Tình Địch Rồi Sao
Quan Thục Huệ loạt soạt ký tên xong lại không thả A Trân đi ngay: "Vừa rồi cô nói anh ta đang theo đuổi chị chủ của các cô? Là thật hay giả vậy?"
Sir Lương có tình địch rồi sao? Nhất định phải hỏi cho rõ ràng chuyện này mới được.
A Trân gật đầu: "Chắc là thế đấy, anh ta lái một chiếc xe sang trọng tới đón chị chủ quán của chúng tôi, trông lịch thiệp lắm, còn mở cửa cho cô ấy nữa mà, ăn mặc còn sáng chói và đẹp mắt nữa. Trước đó anh ta tới chỗ chúng tôi xem bói cũng có như vậy đâu.
A Trân nói xong lại định xách cái thùng không rời đi, nhưng Quan Thục Huệ lại đột nhiên ôm chặt cánh tay của cô ta, cười lấy lòng: “A Trân phải không?”
A Trân thấy cô ta đột nhiên khách sáo như vậy lại có hơi không quen: "Có chuyện gì sao?”
Quan Thục Huệ ôm vai cô ta kéo vào trong lòng: “A Trân? Cô cảm thấy sir Lương với đại sư có xứng đôi không?”
A Trân theo bản năng gật đầu: "Xứng lắm, nhưng tôi không quyết định được đâu, đây là chuyện của bọn họ mà."
Quan Thục Huệ móc hai trăm đô la Hồng Kong từ trong túi áo ra nhét vào tay cô ta: "Đây là tiền, sau này chị chủ của cô có biến gì hoặc là có người theo đuổi cô ấy thì cô nhớ gọi điện báo cho tôi biết đấy nhé."
A Trân há hốc mồm đầy ngạc nhiên: "Thế có vẻ không ổn cho lắm?”
"Chuyện này thì có gì mà không ổn chứ? Không phải cô cũng hy vọng đại sư với sir Lương ở bên nhau hay sao? Trân Khải Phi kia đúng là cũng tốt thật đấy nhưng anh ta là một tên công tử đa tình, có nhiều tin đồn trăng hoa lắm, anh ta cũng chẳng nghiêm túc gì với đại sư đây.
Nhưng sir Lương của chúng tôi thì lại khác. Anh ấy rất chung tình, còn biết làm việc nhà, biết nấu cơm, đối xử với cấp dưới còn tốt. Đại sư bỏ qua một người đàn ông tốt như thế, cô cảm thấy có tiếc không nào?" Quan Thục Huệ không hổ là cảnh sát, thủ đoạn dẫn dắt từng bước này cứ phải gọi là trôi chảy thôi rồi.
A Trân nóng lòng lắm rồi, cô ta nắm chặt tờ tiền: "Tôi đang làm việc tốt đúng không?”
"Đúng rồi, mau cất đi đi." Quan Thục Huệ gật đầu.
A Trân vừa định nhét tiền vào trong túi quần thì đột nhiên trong đầu nhớ đến gương mặt của chị chủ quán, tuy rằng bình thường chị chủ quán rất ôn hòa nhưng lúc tức giận lên rồi cũng rất đáng sợ. Cô đặc biệt không thích người khác nhúng tay vào chuyện riêng tư của mình, lỡ như chị chủ quán biết được cô ta thông báo hành tung của mình cho người khác, vậy liệu chị chủ có còn tín nhiệm cô ta nữa không?
So với chút tiên trà nước này thì ngai vàng cửa hàng trưởng của cô ta mới là thứ quan trọng nhất.
A Trân vội vàng nhét trả lại tiền cho Quan Thục Huệ: "Không được! Tôi không dám đâu! Chị chủ quán sẽ giết tôi mất!"
Chỉ sợ Quan Thục Huệ lại khuyên tiếp khiến cô ta không thể cưỡng lại được sức cám dỗ của đồng tiền, nên cô ta vội vàng xách thùng quay đầu bỏ chạy, vì chạy nhanh quá mà còn suýt chút nữa va vào người giám sát Lương.
Quan Thục Huệ vừa định đuổi theo, nhưng vừa quay người đã phát hiện giám sát Lương đang đi về phía này nên cô ta vội vàng nhét tiên vào túi. "Các cô đang nói gì thế? Tại sao cô ấy lại nói chị chủ quán sẽ giết mình?” Giám sát Lương liếc mắt nhìn về phía Quan Thục Huệ.
Quan Thục Huệ cũng không dám dấu giếm nửa lời mà kể lại hai năm rõ mười sự việc, nói xong còn ợ sir Lương sẽ giận dữ nên cô ta vội vài giải thích cho mình: "Sir Lương, tôi cũng vì muốn tốt cho anh thôi. Đại sư lớn lên xinh đẹp như thế, sau khi tới Hương Giang lại không mấy khi ra ngoài đi dạo, mấy chỗ ăn ngon, chơi vui cô ấy đều chưa từng nhìn thấy.
Trân Khải Phi kia lại là một tay công tử đa tình, loại người này hiểu tâm lý của phụ nữ nhất, nếu như anh ta câu mất đại sư đi thì phải làm sao đây?"
Những tổ viên khác thấy tình hình bên này không ổn bèn vội vàng buông công việc trong tay xuống mà đi qua, giám sát Lương ra hiệu cho cô ta đi theo mình vào văn phòng.
"Tôi biết cô vì muốn tốt cho tôi nhưng cô kêu A Trân phản bội A Tinh, nếu A Tinh biết được chân tướng chắc hẳn sẽ rất khó chịu. Vừa rồi cô cũng nói rồi đấy, cô ấy tới Hương Giang chưa được bao lâu, ở bên này không có cảm giác thân thuộc, nếu như ngay cả cấp dưới mà cô ấy tin tưởng cũng bán đứng cô ấy vậy cô nói xem, cô ấy còn có thể tin tưởng ai được nữa?" Giám sát Lương nói đúng trọng điểm.
Quan Thục Huệ nghẹn lời, cô ta cũng chưa nghĩ đến vấn đề này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận